Lời Bài Hát Lữ Khách Qua Thời Gian Lời Việt: Nỗi Lòng Khó Nói Nên Lời

  1. Đám ma nàng tiền vàng đưa tang
    Đường thiên lý hôm nay đã đoạn
    Khúc chiêu hồn thỉnh nàng qua sông
    Mộ cốt mới còn chưa đắp xong
    Nếu như hồng trần là xa xăm
    Đừng mong sẽ âm dương tương phùng
    Nhấc chung rượu ngày nàng bước đi
    Hương khói che lên thân bạch y

  2. Tuyết rơi lạnh mộ phần thê lương
    Rượu đục vẫn mang mang tiễn người
    Khúc vãn cầm giờ vạn lý xa
    Kẻ khăn trắng đầu xanh cắm hoa

Bên sông này vạn dặm tang ma
Còn bên ấy pháo hoa bái đường
Trước linh đường tề tựu tế hương
Nước mắt rơi thương cho hồng nương

  1. Áo trắng kẻ mặn nồng tang thương
    Còn người đã âm dương đoạn trường
    Chút giấy tiền rải đường bay đi
    Lệ nhi nữ phủ lên giá y

Phấn son điểm hồng nàng tô hương
Rượu cay đón tân nương trống kèn
Tấm quan tài đậy lại vết thương
Ba nén nhang thay cho hồng nương

  1. Bước lên kiệu đỏ lệ hoa vương
    Trần gian cũng âm dương cách biệt
    Đến đây thủy hỏa đoạn càn khôn
    Kiệu hoa tám người khiêng cốt xương

Tuyết bao phủ vạn trượng hương thôn
Nàng đưa bốn ngón tay ước thề
Bốn trăm dặm một mùi máu tanh
Oán khí vương trong đêm nhập quan

  1. Mõ vẫn tụng một đoạn thê lương
    Bài vị cắm trên tay bái đường
    Em theo người về làm tân nương
    Một mình hắn lặng đưa đám tang

Cũng đã từng một thời thanh hương
Từng tuyết lãnh kim ba đối ẩm
Đến nay thì một người cắm hương
Ai sẽ đi qua cương thường đây?

  1. Nếu một người một đời bi thương
    Một người sẽ an nhiên vĩnh hằng
    Khóc cho nàng vạn thủy thiên sương
    Hồng nhan khúc ngọa thủy đã vương

Chắc chắn là đoạn tuyệt âm dương
Hồn thiêng cũng thiên thu vĩnh biệt
Đám tang nàng mờ mịt tuyết sương
Ai cắt đi dây tơ còn vương?

(Lời Việt phỏng theo bản gốc tiếng Trung)

  1. Khó nói ra những điều yếu đuối
    Cô đơn trong đêm nước mắt rơi
    Có lẽ có quá nhiều sai lầm
    Và cả lời hứa của kiếp này

Em không còn là vợ của anh
Anh không còn là duy nhất của em
Từng bước từng bước ép sát nhau
Xóa tan những trân trọng ban đầu

  1. Khó nói ra những điều yếu đuối
    Tự mình chậm rãi nắm bắt lấy
    Dù có ngày phạm phải sai lầm
    Thì cũng chỉ cô đơn buồn bã

Từ ngày gặp gỡ em
Anh đã đánh mất chính mình
Tình yêu đâu phải nhất thời
Ngàn sông vạn núi vẫn là em

  1. Đôi khi lén lau giọt nước mắt
    Đôi khi một mình chịu đựng tội lỗi
    Tương tư cả đêm rất mệt mỏi
    Chẳng ai cho anh an ủi

Kỷ niệm em mang đến cho anh
Không thể xóa nhòa trong tâm trí
Ý nghĩa em mang đến cho anh
Và nỗi u sầu sau khi rời xa

  1. Yêu và hận thế giới mê hoặc
    Khó nói ra những điều yếu đuối
    Cô đơn trong đêm nước mắt rơi
    Bên cạnh chỉ còn một chỗ trống

Từng cùng nhau nắm tay
Lời ngọt ngào đã không còn
Đối diện tình cảm run rẩy
Anh không dám mở lời nữa

  1. Đôi khi lặng lẽ chân thành
    Vì anh đã lún quá sâu vào em
    Cảm nhận hơi ấm thuộc về em
    Sẽ không cùng anh đến hoàng hôn

Khó nói ra những điều yếu đuối
Không thể tự mình nắm bắt
Nhìn màn đêm buông xuống
Trở thành một lữ khách thời gian

  1. Ảo tưởng câu chuyện có thể làm lại
    Thời gian thật sự khó khăn
    Những lời thoại tốt đẹp ấy
    Sẽ bị chôn vùi theo bài ca

Chẳng nghĩ mình có thể
Có thể chẳng nghĩ mình đau lòng
Em đến một thành phố xa lạ
Cắt không đứt sợi tơ hồng này

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *