Site icon donghochetac

Xuân Về Của Nguyễn Bính: Nét Hương Đồng Gió Nội Trong Thi Ca

Nguyễn Bính, nhà thơ chân quê với những vần thơ mộc mạc, giản dị nhưng đượm tình người, tình đời, đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc Việt Nam. Đặc biệt, những bài thơ viết về mùa xuân của ông không chỉ là bức tranh tươi đẹp về cảnh sắc thiên nhiên mà còn là tiếng lòng của một tâm hồn tha thiết yêu quê hương. Trong đó, “Xuân Về” nổi bật như một khúc ca rộn rã, tràn đầy niềm vui và hy vọng.

Thuở thiếu thời, khi tôi rời xa thành phố náo nhiệt để về với thôn quê yên bình, những vần thơ tình man mác của Nguyễn Bính đã len lỏi vào tâm hồn tôi. Dù thời điểm ấy, thơ ông không được giảng dạy rộng rãi, nhưng qua lời kể của những anh chị khóa trên, tôi đã cảm nhận được sự rung động đặc biệt từ những dòng thơ ấy.

Những năm gần đây, thơ Nguyễn Bính được tái bản rộng rãi, đến với độc giả ở nhiều lứa tuổi. Giữa nhịp sống hiện đại, với những công nghệ tiên tiến, liệu hồn thơ quê mùa của Nguyễn Bính có còn lay động trái tim người trẻ?

Một chiều đông, gió mùa ùa về, bầu trời Hà Nội xám xịt. Giữa dòng người hối hả, tôi chợt nhớ đến câu thơ của Nguyễn Bính: “Lá nõn nhành non ai tráng bạc/Gió về từng trận gió bay đi…”. Bỗng thôi thúc muốn tìm đọc một tập thơ trọn vẹn của ông.

Nguyễn Bính đã viết rất nhiều về mùa xuân, mỗi bài thơ mang một sắc thái riêng. Trong “Mưa xuân” là hình ảnh hội chèo làng Đặng, cô gái bên khung cửi với mối tình dang dở. “Mùa xuân xanh” lại khơi gợi những cảm xúc mới chớm nở. Đến “Nhạc xuân” thì mùa xuân là của vạn vật, còn tình riêng thì khép lại. “Rượu xuân” là nỗi nhớ nhung, phiền muộn. “Xuân tha hương” lại là nỗi cô đơn, lạc lõng nơi đất khách quê người. Chỉ có “Thơ xuân” mang đến chút tươi vui, nhưng cuối cùng vẫn là nỗi cô đơn của thi sĩ.

Và rồi, đến với “Xuân Về”, ta mới thực sự cảm nhận được niềm vui trọn vẹn trong thơ Nguyễn Bính.

Trong “Xuân Về”, Nguyễn Bính vẽ nên bức tranh làng quê thanh bình, ấm áp. Từ cảnh sắc thiên nhiên tươi mới đến hình ảnh con người hân hoan đón chào năm mới, tất cả đều toát lên niềm vui, sự hân hoan. Ngẫm toàn bộ bài thơ, ta thấy thấp thoáng hình ảnh của Phúc, Lộc, Thọ.

Phúc hiện diện qua nụ cười hồng trên má cô gái, tiếng cười ríu rít của trẻ thơ.

Lộc là lộc non, lúa thì con gái, vườn hoa bưởi, hoa cam ngào ngạt hương.

Thọ là hình ảnh các bà già chống gậy trúc, miệng nam mô, tay lần tràng hạt.

Mỗi độ xuân về, lời cầu chúc Phúc, Lộc, Thọ không chỉ là mong ước của Nguyễn Bính mà còn là khát vọng chung của bao thế hệ người Việt. Đó là ước mong về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc và bình an.

Exit mobile version