Viết Thơ Lục Bát Về Mẹ: Khơi Nguồn Cảm Xúc, Chắp Cánh Yêu Thương

Trong trái tim mỗi người, Mẹ là hình ảnh thiêng liêng, là tình yêu vô bờ bến. Những vần thơ lục bát về Mẹ, ngọt ngào và sâu lắng, chính là món quà tinh thần ý nghĩa nhất để bày tỏ lòng biết ơn và tình cảm chân thành đến người Mẹ kính yêu. Hãy cùng nhau khám phá vẻ đẹp của thể thơ này và những cung bậc cảm xúc mà nó mang lại.

Thơ Lục Bát Về Mẹ: Tiếng Lòng Của Người Con

Thơ lục bát, với nhịp điệu uyển chuyển, dễ đi vào lòng người, là phương thức tuyệt vời để thể hiện tình cảm sâu sắc dành cho Mẹ. Mỗi vần thơ là một lời tri ân, một lời yêu thương, một kỷ niệm đẹp về Mẹ.

Bài Thơ “Con Về” – Tình Mẹ Bao La

Con về bên mẹ chiều nay,
Cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm.
Mỗi ngày mấy bận ra trông,
Bước ra thoăn thoắt, ngắt lòng trở vô.

Phải chăng sinh mẹ để chờ?
Sinh con để cứ đổ thừa ngái ngôi.
Dạ thưa như thể đãi bôi,
Bao dung nên mẹ mấy đời giận con.

Bài thơ khắc họa hình ảnh người mẹ già mỏi mòn chờ con, dù con có lỗi lầm vẫn luôn bao dung, tha thứ. Tình mẹ là vậy, luôn rộng lớn và vô điều kiện.

Bài Thơ “Mẹ Tôi” – Tấm Lòng Người Con

Con cò lặn lội bờ sông,
Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con.
Tháng năm thân mẹ hao mòn,
Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy.

Cho con cuộc sống hàng ngày,
Dạy con khôn lớn dựng xây cuộc đời.
Lẽ thường nước mắt chảy xuôi,
Vu Lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn.

Biển khơi, nhờ có nước nguồn,
Phận con chưa kịp đền ơn cao dày.
Tâm nhang, thấu tận trời mây,
Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi.

Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười,
Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.

Bài Thơ “Mẹ Là Tất Cả” – Ân Tình Sâu Nặng

Mẹ là cơn gió mùa thu,
Cho con mát mẻ lời ru năm nào.
Mẹ là đêm sáng trăng sao,
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ.

Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ,
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân.
Mẹ thường âu yếm ân cần,
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai.

Mẹ là tia nắng ban mai,
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng.
Lòng con vui sướng nào bằng,
Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi.

Mẹ ơi con chẳng ước gì,
Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua.
Vui nào bằng có Mẹ Cha,
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương.

Cho con dòng sữa ngọt đường,
Mẹ là ánh sáng vầng dương diệu kỳ.
Xua đêm tăm tối qua đi,
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.

Bài Thơ “Lòng Mẹ” – Sự Hy Sinh Thầm Lặng

Mẹ là tia nắng đời con,
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân.
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần,
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.

Lo từng giấc ngủ à ơi,
Mảnh quần vải áo những lời hát ru.
Nhiều hôm gió bão mịt mù,
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân,
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang.
Những đêm lệ ướt hai hàng,
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn.

Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn,
Chẳng làm cho mẹ phải luôn cúi đầu.
Là con đừng để mẹ sầu,
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.

Bài Thơ “Đôi Mắt Mẹ” – Nơi Tìm Về

Yêu sao đôi mắt mẹ hiền,
Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung.
Đời nghèo vật chất mông lung,
Lạc quan mẹ sống hòa chung tiếng cười.

Tình thương sánh tựa biển trời,
Có trong mắt mẹ một đời hy sinh.
Cho con cho nghĩa cho tình,
Quên đi vất vả thân mình sớm hôm.

Vòng tay ấm áp mẹ ôm,
Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn.
Lời ru da diết lòng con,
Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ.

Những ngày thơ ấu dại khờ,
Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con.
Giờ đây bé bỏng chẳng còn,
Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều.

Mẹ ơi! thương quá thật nhiều,
Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con.
Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon,
Để con nương tựa để con cậy nhờ.

Cuộc đời sóng gió đợi chờ,
Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay.
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay,
Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.

Đôi mắt Mẹ là cả một bầu trời yêu thương, là nơi ta tìm thấy sự bình yên, che chở mỗi khi vấp ngã.

Bài Thơ “Mẹ Ơi” – Lời Tự Sự Muộn Màng

Mẹ ơi sao vội lìa đời,
Khi con thành đạt như lời Mẹ khuyên.
Nhớ ngày gian khổ truân chuyên,
Cơm ngon canh ngọt để riêng con dùng.

Mẹ thời dưa mắm muối vừng,
Rau xanh đơn giản để đừng ốm đau.
Khổ thân Mẹ biết dường nào,
Lo cho con trẻ mai sau vững vàng.

Hạ về thu đến đông sang,
Người không ai oán kêu than nữa lời.
Mong manh trong chiếc áo tơi,
Vẫn luôn quang gánh chợ đời bán buôn.

Nay con nhớ lại mà buồn,
Mẹ không còn nữa lệ tuôn đôi dòng!

Bài Thơ “Trăng Viễn Xứ” – Nỗi Nhớ Da Diết

Cánh hoa trước gió la đà,
Con giờ lưu lạc… quê nhà dõi trông.
Mẹ ơi mùa cải đã ngồng,
Chiều rơi ngập lối dòng sông lững lờ.

Gối đầu trên những giấc mơ,
Dài theo nỗi nhớ vô bờ mẹ ơi.
Bàn chân đã mấy mùa rồi,
Không về trắng cả mưa rơi đầu hè.

Cỏ may lay lắt triền đê,
Cánh cò lặn lội tiếng ve dãi dầu.
Thương đời mẹ lắm bể dâu,
Long đong khuya sớm phai màu tóc sương.

Con tìm lại tháng ngày thương,
Lật dòng kí ức dặm trường con mang.
Mẹ ơi sương lạnh gió ngàn,
Nhìn trăng viễn xứ miên man giọt buồn.

Nỗi niềm trong dạ bâng khuâng,
Con mơ một buổi chiều xuân con về.
Đêm này thao thức hồn quê,
Mẹ ơi trăng đã bên lề phố xa.

Bài thơ thể hiện nỗi nhớ quê hương, nhớ mẹ da diết của người con xa xứ. Dù ở nơi đâu, hình ảnh mẹ vẫn luôn khắc sâu trong tim.

Bài Thơ “Mẹ Như Biển Trời Bao La” – Tình Mẹ Vĩnh Hằng

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi,
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao.
Nỗi niềm gửi tới trời cao,
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm.

Hiu hiu gió lạnh bên thềm,
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà.
Cuộc đời bao nỗi xót xa,
Phủ lên mái tóc mẹ già của con.

Trách mình chữ hiếu chưa tròn,
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên.
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên,
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con.

Mẹ ơi bể cạn non mòn,
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi.
Dù đời ngang trái thị phi,
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

Thơ Lục Bát Về Mẹ 2 Câu: Ngắn Gọn Mà Sâu Sắc

Đôi khi, chỉ cần hai câu lục bát cũng đủ để diễn tả trọn vẹn tình cảm dành cho Mẹ:

  • Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa,
    Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương.
  • Đói lòng ăn hột chà là,
    Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
  • Lên chùa thấy Phật muốn tu,
    Về nhà thấy Mẹ công phu chưa đền.
  • Vẳng nghe chim vịt kêu chiều,
    Bâng khuâng nhớ Mẹ chín chiều ruột đau.
  • Mẹ già ở túp lều tranh,
    Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.

Những câu thơ ngắn gọn, giản dị nhưng lại chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến, sự hy sinh thầm lặng của Mẹ.

Thơ Lục Bát Về Mẹ 4 Câu: Đong Đầy Cảm Xúc

Những bài thơ lục bát 4 câu về Mẹ là sự kết hợp hài hòa giữa ngôn ngữ và cảm xúc, tạo nên những vần thơ lay động lòng người:

  • Mẹ là sức mạnh của con,
    Trong tim có mẹ phúc tròn tháng năm.
    Mẹ là bóng nguyệt đêm rằm,
    Vì con vất vả bao năm chẳng nề.
  • Mẹ tôi nay đã già rồi,
    Tóc mẹ nay đã điểm bồi hoa dâm.
    Đôi mắt mẹ đã quầng thâm,
    Bởi bao sương gió dãi dầm nắng mưa.
  • Mẹ ơi, mẹ đã đi rồi,
    Bật oà con khóc như hồi còn thơ.
    Sáu mươi bảy tuổi bây giờ,
    Lòng con thổn thức, mắt mờ lệ tuôn.
  • Nắng mưa Mẹ gánh trên vai,
    Nuôi con khó nhọc để mai thành người.
    Lưng cơm của Mẹ luôn vơi,
    Chắt chiu dành dụm cả đời vì con.
  • Mẹ ơi! dù có bao xa,
    Con vẫn mong mãi mẹ là giờ thôi.
    Mong mãi nhìn thấy mẹ ngồi,
    Để nói yêu mẹ đời đời được không.

Những vần thơ như một lời thủ thỉ, tâm tình, bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến người Mẹ kính yêu.

Hãy Viết Thơ Tặng Mẹ!

Đừng ngần ngại bày tỏ tình cảm của bạn với Mẹ bằng những vần thơ lục bát. Đó là món quà vô giá, thể hiện tấm lòng chân thành và sự trân trọng của bạn dành cho người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế gian này. Dù bạn là ai, dù bạn ở đâu, hãy dành thời gian viết tặng Mẹ những vần thơ từ trái tim, để Mẹ cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của bạn.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *