“Sông I Sing” của Bảo Phi không chỉ là một tập thơ, mà còn là một tiếng nói mạnh mẽ, vang vọng những trải nghiệm của người Việt xa xứ. Tác phẩm chạm đến những vấn đề nhức nhối về bản sắc, chủng tộc, và sự hòa nhập, đồng thời ôm ấp tình yêu quê hương và niềm tự hào về cội nguồn.
Bảo Phi, một nghệ sĩ biểu diễn thơ nổi tiếng, đã mang đến cho độc giả một phong cách thơ độc đáo, gần gũi và đầy cảm xúc. Thơ của anh không chỉ là những con chữ trên trang giấy, mà còn là những âm thanh, nhịp điệu, và hơi thở của cuộc sống.
Trong bài “You Bring Out the Vietnamese in Me” (Em làm sống dậy hồn Việt trong tôi), hình ảnh Sông Hương và Sông Mê Kông được sử dụng như một lời nhắc nhở về sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa quê hương và xứ người. Quá khứ không hề chết đi, nó vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí và trái tim của mỗi người con đất Việt.
Dành tặng cho những ai có gia đình ba chìm bảy nổi
Lúc những người đàn ông, đàn bà còn mãi nghĩ suy về nỗi buồn chiến tranh
Thì đã qua rồi những vết sẹo kẽm gai
Dành cho những ai với quê hương nhuốm màu khói lửa và máu đổ xương tan
Những ánh đạn chói lòa xé nát cánh đồng xanh
Trái tim ai đồng hình đồng dáng như nấm mồ chôn cất mọi người thân
Những dòng thơ này gợi lên nỗi đau chia cắt, mất mát, và những vết thương chiến tranh vẫn còn âm ỉ trong lòng nhiều người Việt. Bảo Phi đã chạm đến những góc khuất của tâm hồn, xoa dịu những nỗi đau, và khơi gợi lòng trắc ẩn trong mỗi người.
Sinh ra tại Sài Gòn năm 1975 và lớn lên ở khu phố nghèo khó của Minneapolis, Bảo Phi đã trải qua những khó khăn, phân biệt đối xử, và sự kỳ thị mà nhiều người nhập cư phải đối mặt. Những trải nghiệm này đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho thơ của anh.
Trong bài thơ “For Us” (Dành cho chúng ta), Bảo Phi đã lên tiếng chống lại nạn phân biệt chủng tộc, kỳ thị, và kêu gọi sự đoàn kết giữa các cộng đồng “da màu”.
Dành cho các anh, người Ba Tàu, Viễn Đông, Châu Á, Mỹ Đông Dương, Phụ nữ, đàn ông, người đồng tính, kẻ bần cùng, sinh viên, người da màu, mắt hí,
Người Ấn ăn thịt chó, người Á Đông ẻo lả.
Bảo Phi không ngần ngại chỉ trích những hành vi bạo lực, kỳ thị của những cá nhân và tổ chức cụ thể. Anh đã sử dụng thơ như một công cụ để đấu tranh cho công bằng và bình đẳng.
“Sông I Sing” không chỉ là những câu chuyện về nỗi đau và sự bất công, mà còn là những lời ca ngợi tình yêu, sự gắn kết, và sự kháng cự ngoan cường. Bảo Phi đã đề cập đến những chia rẽ nội bộ trong cộng đồng người Việt, những vấn đề “cấm kỵ” như quan điểm chính trị cấp tiến, chuyển giới, đồng tính, và những người bị ruồng bỏ. Anh đã tạo ra một không gian để những tiếng nói bị lãng quên được cất lên.
Trong bài thơ “The Nguyễns” (Anh em họ Nguyễn), Bảo Phi đã khẳng định rằng “Họ chính là câu chuyện dành cho mọi người Việt”, phản đối những định kiến đối với chủ nghĩa cấp tiến, sự đồng tính, và sự lập dị, những thứ khiến cho nhiều người Mỹ gốc Việt bị gạt ra bên lề của gia đình và xã hội.
“Sông I Sing” là một tập thơ đa chiều, sâu sắc, và đầy cảm xúc. Nó không chỉ dành cho người Việt xa xứ, mà còn dành cho tất cả những ai quan tâm đến những vấn đề về bản sắc, chủng tộc, và sự hòa nhập. Bảo Phi đã mang đến cho chúng ta một tiếng thơ độc đáo, một góc nhìn mới về cuộc sống của người Việt ở nước ngoài.