Viết bài văn trình bày ý kiến về một hiện tượng đời sống được gợi ra từ cuốn sách Cô bé bán diêm

Truyện ngắn “Cô bé bán diêm” của đại văn hào Andersen không chỉ là một câu chuyện cổ tích buồn, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về một hiện tượng nhức nhối trong xã hội: sự vô cảm.

Đêm giao thừa giá rét, cô bé bán diêm bé nhỏ phải lang thang trên đường phố, cố gắng bán những bao diêm để kiếm sống. Cái lạnh buốt giá không chỉ đến từ thời tiết, mà còn đến từ sự thờ ơ, vô tâm của những người xung quanh. Họ vội vã bước đi, bận rộn với niềm vui riêng, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của một sinh linh bé nhỏ đang run rẩy trong đêm đông.

Sự vô cảm không chỉ thể hiện ở việc không ai mua diêm giúp cô bé, mà còn ở việc không ai hỏi han, chia sẻ, hay đơn giản là trao cho em một ánh mắt cảm thông. Mọi người dường như đã quá quen với những cảnh đời bất hạnh, đến mức chai sạn cảm xúc, không còn khả năng rung động trước nỗi đau của người khác.

Những que diêm mà cô bé quẹt lên không chỉ là nguồn sáng tạm thời, mà còn là biểu tượng cho những ước mơ, khát vọng nhỏ nhoi của em về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Ngọn lửa bập bùng vẽ ra những hình ảnh ấm áp về gia đình, về bữa ăn ngon, về bà ngoại hiền từ. Đó là những điều em khao khát, nhưng không bao giờ có được trong thực tại khắc nghiệt.

Việc cô bé tìm đến ảo ảnh thay vì đối diện với thực tế là một sự phản ánh đau lòng về sự bất lực và cô đơn của em. Em không tìm thấy sự giúp đỡ, sự sẻ chia từ những người xung quanh, nên đành phải tự mình tạo ra một thế giới riêng, nơi em có thể trốn tránh khỏi những khổ đau của cuộc đời.

Cái chết của cô bé bán diêm là một lời tố cáo mạnh mẽ về sự vô tâm, thờ ơ của xã hội. Em chết trong cô đơn, trong nghèo đói, và trong sự lãng quên của những người xung quanh. Cái chết của em là một vết nhơ không thể gột rửa trên lương tâm của một xã hội đã đánh mất đi tình người.

Ngày nay, “căn bệnh” vô cảm vẫn còn tồn tại và thậm chí có xu hướng lan rộng. Chúng ta dễ dàng bắt gặp những hình ảnh người gặp nạn trên đường không ai giúp đỡ, người già neo đơn không ai thăm hỏi, trẻ em nghèo khổ không ai quan tâm. Sự vô cảm đã trở thành một phần của cuộc sống hiện đại, khiến cho xã hội ngày càng trở nên lạnh lẽo và vô nhân đạo.

Câu chuyện về cô bé bán diêm nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của tình người trong cuộc sống. Chúng ta cần phải biết yêu thương, chia sẻ, và giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, nơi không còn chỗ cho sự vô cảm và bất công.

Hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ bé nhất, như một nụ cười, một lời hỏi thăm, một sự giúp đỡ thiết thực. Hãy mở lòng mình để cảm nhận nỗi đau của người khác, và hãy hành động để làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn. Đừng để câu chuyện về cô bé bán diêm trở thành một bài học vô nghĩa, mà hãy biến nó thành động lực để chúng ta sống yêu thương và có trách nhiệm hơn với cộng đồng.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *