Site icon donghochetac

Văn Tả Em Gái Lớp 5: Tuyển Chọn Các Bài Văn Hay Nhất

Viết một bài Văn Tả Em Gái Lớp 5 sao cho thật sinh động, chân thực và giàu cảm xúc là một thử thách thú vị. Dưới đây là những bài văn mẫu đặc sắc, giúp các em học sinh có thêm ý tưởng và cách diễn đạt để tả về người em gái yêu quý của mình.

Tả Em Gái Lớp 5 – Mẫu 1: Bé Ngọc Đáng Yêu

Bé Ngọc, bốn tuổi, đang tuổi mẫu giáo, là em gái mà em yêu thương nhất.

Bé Ngọc có má lúm đồng tiền rất duyên. Môi em hồng hào, hàm răng trắng như ngọc. Khác với bố và anh trai có làn da rám nắng, em Ngọc thừa hưởng làn da trắng từ mẹ. Cặp mắt em đen láy, long lanh như hai viên bi ve, lúc nào cũng ánh lên vẻ tinh nghịch. Em hát rất hay, múa dẻo và có trí nhớ tốt. Em thuộc làu làu những bài đồng dao bà nội dạy.

Ngọc rất sạch sẽ, thơm tho. Mẹ em thường bảo: “Sang năm con dạy em học chữ, tập đánh vần nhé…”. Em rất vui vì sắp được làm cô giáo nhỏ của em gái mình.

Mỗi khi em đi học về, Ngọc đều hỏi: “Anh được mấy điểm mười?”. Rồi em líu lo đòi xách cặp giúp anh, khiến em thấy thương em gái vô cùng.

Dàn Ý Chi Tiết Cho Bài Văn Tả Em Gái Lớp 5

Để viết một bài văn tả em gái lớp 5 thật hay, các em có thể tham khảo dàn ý sau:

1. Mở bài:

Giới thiệu về em gái của em: tên, tuổi, đặc điểm nổi bật khiến em yêu quý.

2. Thân bài:

  • Tả ngoại hình:

    • Đôi mắt: tròn, đen láy, ánh nhìn.
    • Nước da: trắng hồng, mịn màng.
    • Mái tóc: mềm mại, óng ả.
    • Nụ cười, dáng vẻ, điệu bộ.
  • Kể về những kỷ niệm:

    • Những câu chuyện vui, đáng nhớ giữa hai chị em.
    • Những khoảnh khắc em gái thể hiện sự ngây thơ, đáng yêu.
    • Những lúc em gái giúp đỡ, quan tâm đến em.
  • Tình cảm của em dành cho em gái:

    • Em yêu quý em gái như thế nào?
    • Em mong muốn điều gì cho em gái?

3. Kết bài:

Nêu cảm nghĩ của em về em gái và tình cảm chị em.

Tả Em Gái Lớp 5 – Mẫu 2: Ngọc 8 Tháng Tuổi

Em gái của em tên là Ngọc, vừa tròn 8 tháng tuổi. Em đáng yêu và ngoan ngoãn lắm.

Em nhỏ xíu, nằm lọt thỏm trong vòng tay mẹ. Làn da em trắng ngần, cổ tay cổ chân toàn là những ngấn. Em được mẹ yêu thương nên mũm mĩm, ôm thích lắm. Người em thơm mùi sữa mẹ, bế lên tay mềm như bế chiếc kẹo sữa siêu thơm. Khuôn mặt của em phúng phính, đôi mắt đen láy, tròn xoe như hòn ngọc. Cái má phúng pha phúng phính, nhìn là muốn cắn yêu ngay. Em mới có vài chiếc răng sữa nhỏ, khi cười toe toét cứ như chú thỏ trắng đáng yêu. Trên đầu em tóc còn khá mỏng, mỗi khi bật quạt là lại bay bay rất buồn cười. Giờ Ngọc vẫn chưa biết nói đâu, mới ê a rồi cười khanh khách thôi. Nhưng em vẫn thích ngồi nói chuyện với em lắm. Bởi em ấy sẽ nhìn em thật chăm chú, ê a vài tiếng như trả lời, làm một người lắng nghe nghiêm túc.

Từ khi có Ngọc, em cảm thấy gia đình vui hơn trước rất nhiều. Em sẽ cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt, để trở thành người anh trai tuyệt vời của Ngọc.

Tả Em Gái Lớp 5 – Mẫu 3: Cô Bé Lanh Lợi

Cô gái đáng yêu mà em muốn nói ngay sau đây là em gái ruột của em. Một cô bé lanh lợi và hoạt bát vô cùng. Con bé là niềm tự hào của gia đình em, là niềm hạnh phúc của em khi có một cô em gái như vậy.

Nhớ mãi những ngày mà con bé lần đầu tiên được nhìn thấy cuộc sống con người, em bé với nước da trắng hồng hào, một đôi môi chúm chím đỏ hồng đáng yêu vô cùng, lúc mới sinh ra do em bé trắng và đáng yêu nên ba mẹ và em thống nhất đặt biệt danh cho em là Bông, sau này lớn, cái tên đó vẫn còn theo cô bé. Khi đó, em bé của em đang mơ màng bú sữa mẹ, khi tới thăm mẹ và em, em đã thật hạnh phúc khi vỡ òa sung sướng vì có cô em đáng yêu như vậy, giây phút đó có lẽ là khoảnh khắc hạnh phúc nhất mà em không bao giờ quên.

Là chị gái trong nhà và lớn hơn em 10 tuổi nên em được chăm sóc em cùng với mẹ nhiều hơn, mỗi ngày thấy em bé cười, vui đùa trưởng thành và lớn lên từng ngày nên em vô cùng hạnh phúc về điều đó. Cô bé có tính tình ôn hòa và dễ thương vô cùng, ai ai cũng phải yêu mến em, không chỉ bởi ngoại hình xinh xắn mà còn là một cô bé ngoan. Em gái chính là niềm tự hào, niềm hạnh phúc và là niềm hy vọng của gia đình em về một tương lai tươi sáng.

Lớn hơn chút nữa là giai đoạn em bé bắt đầu biết nói, khoảng hơn 2 tuổi, cô bé nói được tiếng mẹ, tiếng bà rồi đến cái tên thân thương ở nhà mẹ gọi em là chị Mun, những món đồ chơi cô bé thích chơi đều là những con búp bê đáng yêu của em, nhìn em ôm và chơi đùa cùng chúng em vui lắm, em bé rất ngoan và không quấy mẹ mỗi khi mẹ làm việc, một em bé ngoan ngoãn như vậy thử hỏi ai mà không yêu cho được.

Mỗi ngày gia đình em đều quây quần cùng nhau, vui đùa, vui vì gia đình có thêm em gái, em luôn dành thời gian để chơi với em của mình, đó là thời gian thư giãn và hạnh phúc nhất đối với em. Yêu em gái và luôn dành những gì tốt nhất cho em, mong muốn bảo vệ em gái và che chở cho em.

(Tiếp tục với các mẫu văn còn lại, thêm hình ảnh và tối ưu alt text theo hướng dẫn)

Tả Em Gái Lớp 5 – Mẫu 4: Em Bông

Em gái em là một cô nhóc rất đáng yêu. Em nghĩ, mình thật may mắn và hạnh phúc vì có một người em như vậy.

Em còn nhớ lần đầu tiên được gặp em gái của mình, cô bé có nước da trắng hồng, đôi môi đỏ mỏng vô cùng đáng yêu. Khi ấy, bé em đang mơ màng vì vừa bú sữa mẹ. Vừa lúc em tới viện, nhìn thấy em gái, cô bé nở một nụ cười mụ với em. Giây phút ấy thật sự quá đỗi hạnh phúc. Mẹ nói “Em Bông chào chị Bống đấy”.

Vì lớn hơn em gái tới 8 tuổi nên lúc mẹ sinh em bé, em đỡ đần mẹ được khá nhiều việc. Em cũng chứng kiến em gái mình lớn lên mỗi ngày nên càng thấy yêu em nhiều hơn.

Giai đoạn em gái em tập nói, em thường dậy cho em gọi mẹ, gọi chị. Em gái em mỗi khi gọi em đều nói “chi, chi”, nghe bi bô rất đáng yêu. Giờ đây, cô bé đã được 2 tuổi rồi, đã có thể gọi “chị” tròn vành rõ chữ hơn. Nhưng đôi mắt bồ câu tròn xoe vẫn luôn nhìn em âu yếm như vậy.

Em gái em rất thích chơi với những con búp bê. Đó là những món đồ chơi ngày nhỏ của em. Nhìn cái cách mà em gái mình nâng niu từng con búp bê, em tưởng tượng em gái mình cũng giống như một em búp bê. Vô cùng xinh xắn và duyên dáng.

Buổi tối sau khi học bài, em thường dành thời gian để chơi cùng em gái mình. Đó là những giờ phút thật sự hạnh phúc đối với em. Em yêu em gái của mình và muốn được che chở cho cô gái bé nhỏ này.

Tả Em Gái Lớp 5 – Mẫu 5: Bé Bờm Tinh Nghịch

Làm anh khó lắm
Chẳng phải chuyện đùa
Với em bé gái
Lại càng khó hơn.

Đúng vậy, làm anh thật khó nhưng đối với tôi làm một người anh tốt thật dễ dàng. Em gái tôi năm nay lên năm tuổi. Tôi thường gọi em bằng cái tên trìu mến: bé Bờm.

Bờm dễ thương lắm! Em có vóc dáng nhỏ nhắn xinh xinh, cộng với sự tinh nghịch hiếu động khiến tôi cảm thấy. Bờm như một thiên thần nhỏ vậy!

Em có khuôn mặt tròn bầu bĩnh, đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, đôi mắt ấy luôn ngước nhìn với một vẻ ngơ ngác toát lên sự hồn nhiên, tươi vui của trẻ thơ. Điểm vào đó là cặp lông mày đậm đen tuyền. Mũi em cao và to, tôi thường dùng tay vuốt cái mũi ấy để trêu yêu em gái. Đôi má phúng phình ửng hồng. Cái miệng nhỏ xinh lúc nào cũng nở một nụ cười rạng rỡ để lộ ra mấy chiếc răng đang thay trông thật đáng yêu!

Làn da em tôi mềm mịn, trắng như bông. Đơn giản thôi, bởi vì Bờm rất thích tắm, ngày nào cũng vậy cứ đi học về là Bờm lại tắm, thảo nào lúc nào em cũng sạch sẽ thơm tho. Mái tóc em để dài quá vai, đen mượt được tết đuôi sam gọn gàng. Với hai cái đuôi sam đó, nhìn em tôi giống như một cô gái trên thảo nguyên. Giọng nói nhí nhảnh của Bờm khiến cho tôi lúc thì buồn cười, lúc thì rất vui. Đôi khi, em còn bắt chước giọng mẹ, nhại giọng bố, giả giọng ông bà và đặc biệt nhất là em có tài nhại tiếng kêu của con chó, con mèo. Nghe em giả giọng thì thú vị vô cùng.

Bờm không những là đứa bé ngoan ngoãn lễ phép mà khi ở trường Mầm non, Bờm cũng học rất giỏi, đánh vần được cả bảng chữ cái, đọc được các số từ một đến hai mươi. Em còn là một giọng ca vàng của lớp, được giải Nhì cuộc thi văn nghệ ở trường Mầm non. Khi ở nhà, Bờm rất thích làm việc cùng cha mẹ, ông bà. Có việc gì nhỏ nhẹ mà sai, em đều làm với vẻ khoái chí. Có gì ngon em đều phần tôi. Thỉnh thoảng nghĩ ra một trò vui, Bờm muốn tôi cùng chơi bằng được. Thường vào mỗi dịp chủ nhật, anh em tôi bày đủ trò chơi để phá phách nhưng trò mà chúng tôi yêu thích nhất là trốn tìm. Mặc dù tôi chơi luôn thắng em nhưng Bờm vẫn không hề giận dỗi mà còn vui vẻ chơi tiếp. Mỗi khi bắt đầu, tôi úp mặt vào tường nhưng mắt ti hí, để ý tôi thấy Bờm bước đi nhẹ nhàng, thỉnh thoảng vẫn còn ngó lại. Chắc lại đề phòng rồi đây? Cái con bé này thế mà đáo để. Vậy là tôi tìm đến đúng chỗ Bờm trốn nhưng lạ thay không có ai cả. Sao vậy nhỉ? Rõ ràng tôi thấy nó chui vào đây mà? Bỗng tiếng ứ… òa… vang lên làm tôi giật cả mình, thế là Bờm hét lên: “Bắt quả tang chơi ăn gian nhé! Bắt quả tang anh rồi nhé!” Thế là cả anh lẫn em lăn ra sàn nhà cười sằng sặc. Quả là một ngày vui.

Tôi còn nhớ, Trung Thu năm trước, tôi và Bờm được bố mẹ cho đi hội rước đèn. Bao nhiêu đèn lồng đẹp, nào rồng bay, cung đình, hổ, báo, cá heo, bao nhiêu hình hấp dẫn làm tôi quên mất thiên chức của một người anh. Bố mẹ đã dặn dò cẩn thận phải trông nom em thật kĩ, thế mà chỉ vì mấy cái đèn lồng và bao nhiêu thứ đồ chơi mà tôi đã để lạc mất em. Quá hoảng hốt, tôi vội chạy đi tìm Bờm, dòng người đông đúc chen chúc nhau, gây khó khăn cho tôi. Tôi chạy ngược, chạy xuôi, ra vườn hoa, khu giải trí, cuối cùng tôi thấy em đang ngồi cạnh bể cá vàng, trông em có vẻ rất thích thú. Tôi liền chạy lại mừng như bắt được vàng ôm lấy em, hai anh em vui mừng dắt nhau về.

Em gái như một người bạn thân thiết của tôi. Người đã động viên mang lại cho tôi những niềm vui, những kỉ niệm mà suốt đời có lẽ tôi không bao giờ quên. Tôi rất yêu mến em gái bé bỏng của mình!

(Các mẫu văn còn lại sẽ được bổ sung tương tự với hình ảnh và alt text tối ưu)

Exit mobile version