Văn minh Đại Việt, một trong những nền văn minh rực rỡ trong lịch sử Việt Nam, không hề tự nhiên mà hình thành. Nền tảng của nó được xây dựng và phát triển từ những di sản văn hóa, xã hội lâu đời, bồi đắp qua hàng ngàn năm lịch sử. Vậy, văn minh Đại Việt có nguồn gốc sâu xa từ đâu?
Đáp án chính xác là văn minh Đại Việt có nguồn gốc sâu xa từ văn minh Văn Lang – Âu Lạc, hay còn gọi là văn minh sông Hồng, văn minh Việt cổ. Đây là cái nôi của dân tộc Việt, nơi những giá trị văn hóa đầu tiên được hình thành và truyền lại qua các thế hệ.
Văn minh Văn Lang – Âu Lạc đã đặt nền móng cho sự phát triển của nhà nước, xã hội và văn hóa Đại Việt sau này. Những thành tựu về nông nghiệp, thủ công nghiệp, tín ngưỡng, phong tục tập quán của người Việt cổ đã được kế thừa và phát huy trong thời kỳ Đại Việt, tạo nên một bản sắc văn hóa độc đáo và riêng biệt.
Trong quá trình phát triển, văn minh Đại Việt cũng tiếp thu và chọn lọc những yếu tố văn hóa từ bên ngoài, đặc biệt là từ văn minh Trung Hoa và Ấn Độ. Tuy nhiên, những yếu tố này đã được Việt hóa, phù hợp với điều kiện và bản sắc văn hóa của dân tộc, góp phần làm phong phú và đa dạng thêm cho văn minh Đại Việt.
Sự kế thừa và phát triển từ văn minh Văn Lang – Âu Lạc là yếu tố then chốt tạo nên bản sắc riêng của văn minh Đại Việt. Từ thể chế chính trị, luật pháp, chữ viết, tư tưởng Nho giáo đến tôn giáo (Phật giáo), nghệ thuật, kiến trúc, tất cả đều mang đậm dấu ấn của văn hóa Việt cổ, đồng thời thể hiện sự sáng tạo và đổi mới của người Việt trong quá trình xây dựng và phát triển đất nước.
Như vậy, có thể khẳng định rằng, văn minh Đại Việt không chỉ là sự tiếp nối của quá khứ mà còn là sự kết tinh của những giá trị văn hóa tốt đẹp nhất của dân tộc Việt, bắt nguồn từ nền văn minh Văn Lang – Âu Lạc và được bồi đắp, phát triển qua nhiều thế kỷ lịch sử.