Văn biểu cảm về bà

Bà là người thân yêu nhất trong trái tim mỗi người. Tình cảm bà cháu là một tình cảm thiêng liêng, cao quý. Hãy cùng nhau viết những bài Văn Biểu Cảm Về Bà thật hay và ý nghĩa.

Bài văn biểu cảm về bà – Mẫu 1

Bà ngoại là người em yêu quý nhất. Tình cảm bà dành cho em thật ấm áp, khiến em luôn vui vẻ, hạnh phúc khi ở bên bà.

Bà em năm nay bảy mươi sáu tuổi. Tóc bà đã bạc, đôi mắt có nếp nhăn của tuổi già. Nhưng điều đó càng làm cho sự hiền hậu, nhân từ trong đôi mắt bà thêm ấm áp. Em rất yêu đôi mắt bà, bởi lúc nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt yêu thương, mang lại cho em cảm giác yên bình. Bà em tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn nhanh nhẹn, khỏe mạnh. Bà vẫn làm những công việc nhà thành thạo và khéo léo. Mỗi lần về thăm bà, bà lại làm cho em những món ăn ngon. Bà còn dạy em làm những món ăn đơn giản. Mỗi lần được về thăm bà, em đều rất vui.

Khi em còn nhỏ, vì bố mẹ bận công tác nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm sóc. Bà đã chăm sóc cho em chu đáo, yêu thương em từ những thứ nhỏ nhặt nhất, dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà hay kể cho em về chàng Thạch Sanh dũng cảm giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn… Những câu chuyện của bà gắn liền với kí ức tuổi thơ em. Bà ngoại là người đảm đang, tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm sóc cho năm người con thơ dại. Bà có thể làm được nhiều thứ, như bện chổi, đan rổ, làm quạt nan… Hiện nay, tuy bà đã lớn tuổi nhưng bà vẫn chăm sóc vườn tược, trồng rau, trồng quả…

Tuy em không thể thường xuyên về thăm bà ngoại nhưng tình cảm yêu mến em dành cho bà không bao giờ phai nhạt. Những kí ức bên bà luôn sống động trong tâm hồn em, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu thương của bà. Em mong bà sống thật lâu cùng chúng em để chúng em có thể yêu thương, phụng dưỡng bà, báo đáp công ơn dưỡng dục của bà.

Bài văn biểu cảm về bà – Mẫu 2

Em sống trong một gia đình đầy ắp tình thương. Người được yêu mến và tôn trọng nhất là bà của em. Với em, bà là cơn mưa mùa hạ tưới mát cho tuổi thơ em.

Bà đã ngoài bảy mươi tuổi. Bà đã già nhưng vẫn nhanh nhẹn và dai sức lắm. Khuôn mặt thanh tú của bà in đầy các vết nhăn của thời gian. Bà trông như cây mai gầy guộc, mảnh mai nhưng rắn rỏi, vững vàng. Mái tóc bà đã sớm bạc trắng. Đôi mắt nhìn em thật nhân từ. Đôi tay của bà gầy guộc, các đường gân và mạch máu nổi rõ lên, nhưng vẫn nhanh nhẹn lo toan được đủ việc trong gia đình.

Mẹ vẫn thường nói với em, cả đời bà vất vả quá, khi trẻ lo toan việc nhà để chồng yên tâm đi chiến đấu, nay lại chăm sóc gia đình để các con phấn đấu vươn lên, rồi bà lại chăm chút các cháu để chúng trưởng thành. Vậy là bao nhiêu gánh nặng gia đình một mình bà gánh vác hết. Ở trong nhà, bà luôn là trung tâm hòa giải mọi chuyện, bà thường nói: “Chuyện trong nhà, cứ lớn thì coi là nhỏ, mà nhỏ thì coi như là không có thì mọi chuyện sẽ êm đẹp cả thôi”.

Tuy bà đã nhiều tuổi nhưng rất chăm tập thể dục buổi sáng. Bà cứ chê lũ trẻ chúng tôi học nhiều mà lại ham ngủ, ít tập tành. Việc nhà nhiều vậy mà bà vẫn tham gia tích cực các hoạt động xã hội. Bà tham gia Hội phụ nữ phường, Hội hòa giải, Hội từ thiện… Ai ai cũng quý mến bà, có việc gì mọi người thường tới hỏi và nghe bà phân tích. Bà tôi không khéo nói, nhưng bà nói lại hợp tình hợp lý nên dễ thuyết phục mọi người. Vừa rồi, nhà bác hàng xóm sơ ý bị cháy, bà kêu gọi mọi người giúp đỡ để vượt qua khó khăn buổi đầu. Tôi thật sự tự hào về bà mình. Bà sống giản dị và khiêm nhường. Những bữa cơm của gia đình em dưới tay bà thật ấm cúng. Bà khéo chiều lòng được cả nhà với những món ăn bình dân nhưng ngon lành, sạch sẽ. Nhà có máy giặt nhưng bà vẫn động viên mọi người giặt tay rồi hãy cho vào máy. Bà bảo như thế sạch hơn.

Kỉ niệm sâu sắc nhất là lần em bị sốt dịch. Trong trạng thái nóng sốt li bì, em phải đi viện một tuần. Bà luôn ở bên em, mỗi lần bừng tỉnh em thấy đôi mắt lo âu của bà, những cử chỉ âu yếm, nhẹ nhàng, những lời động viên, an ủi của bà hình như có sức mạnh hơn thuốc. Em bình phục dần, và lúc đó mới thấy có vài ngày mà đôi má bà hõm sâu, mái tóc bà bạc thêm nhiều. Lòng xúc động sâu sắc, em nắm chặt tay bà nghẹn ngào không nói nên lời.

Em vô cùng yêu quý và biết ơn bà. Bà sẽ là người em kính yêu nhất. Em mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu.

Bài văn biểu cảm về bà – Mẫu 3

Ai cũng yêu quý gia đình mình. Tuổi thơ tôi gắn bó nhất với bà ngoại.

Khi còn nhỏ, tôi cứ nghĩ bà cụ nào cũng hiền từ như bà tôi. Bà lo cho tôi mọi thứ, lúc nào bà cũng ở bên tôi, đưa tôi vào thế giới diệu kỳ chuyện cổ. Bà tôi vẫn đẹp, một cái đẹp hiền hòa, dịu dàng. Dáng người bà cao cao, đôi bàn tay nhăn nheo mà ấm áp. Đôi bàn tay truyền cho tôi làn hơi ấm, như chắt lọc những giọt nước tinh khiết nhất chảy vào tâm trí. Trước cái thế giới bao la mà tôi sẽ xòe cánh bay vào đó, bà như một tấm khiên mỏng manh đánh bật những điều xấu xa và đưa tôi đi đúng hướng.

Tôi vẫn còn nhớ mãi từng cử chỉ của bà, cái cười nheo mắt, cái vỗ về an ủi… Nếu trong cuộc đời này tôi quên đi những điều đó cũng có nghĩa là quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ ở bên bà tôi mới nghe được tiếng sóng vỗ của biển, tiếng nhạn kêu trong cây lá xào xạc lay động trong khoảng trời vàng vàng. Những kho tàng kiến thức bà mở ra cho tôi sẽ mở thêm cho tôi tình yêu quê hương đất nước, con người.

Như một chân lý của cuộc đời, bà, vị thần ánh sáng của tôi, sẽ mãi mãi giữ một vị trí quan trọng trong tim đứa cháu hiếu thảo này.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *