Từ đầu thế kỷ 16, các nước phương Tây bắt đầu đẩy mạnh sự hiện diện của mình tại khu vực Đông Nam Á, đánh dấu một giai đoạn đầy biến động trong lịch sử khu vực. Mục đích ban đầu của họ không chỉ giới hạn ở việc tìm kiếm các nguồn tài nguyên và thị trường mới, mà còn bao gồm cả việc truyền bá tôn giáo và mở rộng ảnh hưởng chính trị.
Ban đầu, Từ đầu Thế Kỷ 16 Các Nước Phương Tây Bắt đầu xâm nhập bằng con đường hòa bình, thông qua hoạt động buôn bán và truyền giáo. Các thương nhân châu Âu tìm đến các cảng biển sầm uất của Đông Nam Á để trao đổi hàng hóa, thiết lập các thương điếm. Đồng thời, các nhà truyền giáo cũng theo chân các thương nhân đến để truyền bá đạo Cơ đốc.
Alt: Giao thương hàng hóa giữa thương nhân châu Âu và người bản địa tại cảng biển Đông Nam Á, thế kỷ 16. Minh họa hoạt động buôn bán thời kỳ đầu của người phương Tây.
Tuy nhiên, từ đầu thế kỷ 16 các nước phương Tây bắt đầu thay đổi chiến lược khi nhận thấy tiềm năng to lớn của khu vực. Việc buôn bán dần trở thành bàn đạp để các cường quốc châu Âu can thiệp sâu hơn vào chính trị nội bộ của các quốc gia Đông Nam Á. Các thế lực thực dân như Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Hà Lan, Anh và Pháp cạnh tranh gay gắt để giành quyền kiểm soát các vùng lãnh thổ và tuyến đường thương mại quan trọng.
Alt: Bản đồ Đông Nam Á thế kỷ 17, minh họa sự phân chia ảnh hưởng của các cường quốc châu Âu như Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Hà Lan và Anh, thể hiện sự can thiệp ngày càng sâu của phương Tây vào khu vực.
Sự can thiệp này đã dẫn đến những cuộc chiến tranh xâm lược, đàn áp và bóc lột tàn bạo. Nhiều quốc gia Đông Nam Á đã mất đi độc lập và chủ quyền, trở thành thuộc địa của các nước phương Tây. Việc khai thác tài nguyên, bóc lột lao động và áp đặt các chính sách cai trị hà khắc đã gây ra những hậu quả nặng nề về kinh tế, xã hội và văn hóa cho khu vực. Từ đầu thế kỷ 16 các nước phương Tây bắt đầu một chuỗi các sự kiện đau thương cho người dân Đông Nam Á.