Truyện Kiến và Ve Sầu: Bài Học Vượt Thời Gian Về Sự Cần Cù và Tiết Kiệm

Ngày hè oi ả, ve sầu ung dung tận hưởng cuộc sống dưới bóng cây xanh mát. Thỉnh thoảng, ve sầu nhấm nháp giọt mật ong hảo hạng, đắm mình trong sự thư thái. Bỗng, ve sầu bắt gặp bác kiến cần mẫn, mồ hôi nhễ nhại, đang cõng một hạt gạo to lớn trên lưng, chậm rãi bước đi.

Ve sầu cất giọng hỏi han:

  • Bác kiến ơi, trời nắng nóng thế này sao bác không nghỉ ngơi chút xíu? Sao lại khổ sở làm việc vất vả như vậy?

Bác kiến ngước nhìn ve sầu, dùng càng lau vội giọt mồ hôi trên trán đáp lời:

  • À, bác ve đấy ư? Tôi cũng muốn nghỉ lắm chứ, nhưng mùa đông sắp đến rồi. Nếu không tranh thủ tích trữ lương thực từ bây giờ, thì mùa đông tới cả nhà tôi không biết lấy gì mà sống.

  • Hì hì, bác kiến lo xa quá rồi, giờ mới đang là hè thôi mà, còn cả mùa thu nữa mới đến mùa đông. Bác cứ nghỉ tay đi, lại đây nếm thử chút mật ong hảo hạng này xem, tôi phải dành hai ngày lương thực mới đổi được đấy.

  • Cảm ơn bác, mấy thứ cao sang đó không hợp với tôi đâu. Tôi phải đi làm việc đây!

Ve sầu tặc lưỡi, lắc đầu rồi thầm nghĩ: “Bác kiến này thật là ngốc nghếch, mùa hè là phải vui chơi, sống khổ sở thế thì sống làm gì chứ!”. Rồi ve sầu lại tiếp tục nằm dài dưới bóng cây, tận hưởng những tia nắng ấm áp của mùa hè.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, mùa thu qua đi, mùa đông ập đến. Chẳng mấy chốc, những tia nắng rực rỡ của mùa hè đã bị thay thế bởi những bông tuyết trắng xóa, gió lạnh buốt giá thổi về.

Ve sầu lê bước nặng nề trên mặt đất khô cằn, không một ngọn cỏ, thân hình tiều tụy vì đói khát, run rẩy từng hồi.

“Đói quá, ước gì lúc này có chút gì đó để ăn nhỉ?” – Ve sầu hà hơi vào hai bàn tay lạnh giá để sưởi ấm. Bỗng nhiên, ve sầu bị thu hút bởi ánh sáng ấm áp phát ra từ một ngôi nhà nhỏ xinh xắn ven đường. Nhìn qua khe cửa, ve sầu nhận ra một gương mặt quen thuộc: Bác kiến!

Lúc này, cả gia đình kiến đang sum vầy bên bếp lửa ấm áp, trên bàn bày biện đầy ắp thức ăn nóng hổi. Bất giác, ve sầu cảm thấy chạnh lòng, than thở: “Giá như mình đã chịu khó tích trữ lương thực từ mùa hè. Giá như mình đã không đổi lương thực lấy mấy giọt mật ong hảo hạng phù du đó!”.

Bài học rút ra từ câu chuyện Kiến và Ve Sầu:

Trong cuộc sống, việc lập kế hoạch và có tầm nhìn xa là vô cùng quan trọng. Chúng ta cần học cách tiết kiệm và tích lũy cho tương lai, để phòng những lúc khó khăn, ốm đau, bệnh tật hay tuổi già. Đừng bao giờ tiêu hết số tiền mình kiếm được, mà hãy luôn dành một khoản để tiết kiệm.

Mọi việc đều diễn ra theo một quá trình nhất định, chúng ta nên chủ động làm việc theo kế hoạch đã đề ra, đừng nên chờ đợi đến mùa đông mới lo mua lò sưởi, chờ đến ngày đi mới mua vé máy bay, đến hạn nộp bài mới bắt đầu viết, hay bắt đầu tiết kiệm khi đã quá muộn. Hãy luôn suy nghĩ trước, đừng chần chừ và luôn chuẩn bị cho những điều sắp xảy ra. Câu chuyện Truyện Kiến Và Ve Sầu mãi là bài học quý giá về sự cần cù và tiết kiệm.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *