Site icon donghochetac

Trưa Hè: Bản Giao Hưởng của Sự Tĩnh Lặng và Rạo Rực

Bức tranh đồng quê yên bình với những người đang nghỉ ngơi dưới bóng cây cổ thụ vào buổi trưa hè.

Bức tranh đồng quê yên bình với những người đang nghỉ ngơi dưới bóng cây cổ thụ vào buổi trưa hè.

Trưa Hè không chỉ là một thời điểm trong ngày, mà là một trạng thái, một cảm xúc. Đó là khi thiên nhiên tạm ngưng nghỉ, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng lên ngôi, nhưng sâu thẳm bên trong vẫn là một nguồn năng lượng tiềm tàng, rạo rực.

Quan sát bức tranh đồng quê, ta cảm nhận được sự yên bình, nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian trưa hè. Những bóng cây cổ thụ rợp mát, những con người thư thái nghỉ ngơi, tất cả tạo nên một bức tranh thanh bình, êm ả.

Buổi trưa hè

(Trích)

Buổi trưa lim dim Nghìn con mắt lá Bóng cũng nằm im Trong vườn êm ả. Bò ơi, bò nghỉ Sau buổi cày mai Có gì ngẫm nghĩ Nhai mãi, nhai hoài… Hoa đại thơm hơn Giữa giờ trưa vắng Con bướm chập chờn Vờn đôi cánh nắng. Bé chưa ngủ được Bé nằm bé nghe Âm thầm rạo rực Cả buổi trưa hè. (Huy Cận)

Trong bài thơ của Huy Cận, trưa hè hiện lên thật sống động và đầy cảm xúc. Những hàng cây “lim dim” như đang ngủ, bóng cây “nằm im” trong khu vườn “êm ả”. Con bò “nghỉ” sau buổi cày vất vả, “nhai mãi, nhai hoài” như đang suy tư về cuộc đời.

Trưa hè còn là thời điểm hương hoa đại trở nên “thơm hơn” bao giờ hết. Hương thơm ngan ngát lan tỏa trong không gian “trưa vắng”, đánh thức mọi giác quan. Cánh bướm “chập chờn” bay lượn, “vờn đôi cánh nắng” tạo nên một khung cảnh nên thơ, trữ tình.

Nhưng trưa hè không chỉ có sự tĩnh lặng, mà còn có sự “rạo rực” tiềm ẩn. Em bé “chưa ngủ được”, “nằm bé nghe” những âm thanh “âm thầm” của cuộc sống. Tiếng ve kêu râm ran, tiếng gió thoảng qua hàng cây, tiếng chim hót líu lo… tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng độc đáo của trưa hè.

Những con vật được nhắc tới trong bài thơ, bò và bướm, đều mang những nét đặc trưng riêng của trưa hè. Con bò thể hiện sự chậm rãi, thong thả, còn cánh bướm tượng trưng cho sự tự do, phóng khoáng.

Những từ ngữ như “nằm im”, “êm ả”, “âm thầm” đã góp phần tạo nên một bức tranh trưa hè tĩnh lặng, yên bình. Nhưng đồng thời, từ “rạo rực” lại hé lộ một nguồn năng lượng tiềm tàng, một sức sống mãnh liệt đang ẩn chứa bên trong.

Mỗi người có một cảm nhận riêng về trưa hè. Có người thích sự tĩnh lặng, yên bình, có người lại thích sự rạo rực, náo nhiệt. Nhưng dù thế nào đi nữa, trưa hè vẫn là một phần không thể thiếu của ký ức tuổi thơ, của quê hương, đất nước.

Với em, trưa hè là khoảng thời gian tuyệt vời nhất. Đó là lúc em được thả mình vào không gian tĩnh lặng, lắng nghe những âm thanh của thiên nhiên, và cảm nhận sự “rạo rực” của cuộc sống. Tiếng ve kêu râm ran như một bản nhạc giao hưởng, đưa em vào giấc ngủ trưa ngon lành.

Exit mobile version