Site icon donghochetac

Tóm Tắt Bài Một Chuyện Đùa Nho Nhỏ Ngữ Văn Lớp 10 (Kết Nối Tri Thức)

Bài viết này cung cấp các bản tóm tắt chi tiết và ngắn gọn về tác phẩm “Một chuyện đùa nho nhỏ” của Sê-khốp, thuộc chương trình Ngữ Văn lớp 10 (Kết nối tri thức). Các bản tóm tắt này giúp học sinh dễ dàng nắm bắt cốt truyện, nhân vật và ý nghĩa của tác phẩm.

Tóm tắt “Một chuyện đùa nho nhỏ” – Mẫu 1

Câu chuyện xoay quanh kỷ niệm giữa “tôi” và Na-đi-a trong một buổi trượt tuyết. “Tôi” đã thì thầm “Anh yêu em” vào tai Na-đi-a khi cả hai cùng lao xuống dốc. Na-đi-a tò mò, cố gắng tìm ra người nói câu đó bằng cách liên tục trượt tuyết một mình. Dù vậy, danh tính người nói vẫn là một bí ẩn. Nhiều năm sau, Na-đi-a đã kết hôn, còn “tôi” vẫn tự hỏi tại sao mình lại có một trò đùa kỳ lạ như vậy.

Tóm tắt “Một chuyện đùa nho nhỏ” – Mẫu 2

Người kể chuyện (xưng “tôi”) kể về trò đùa của mình với Na-đi-a. Trong một ngày đông, anh rủ Na-đi-a trượt tuyết. Mỗi khi trượt xuống dốc, anh lại nói nhỏ “Na-đi-a, anh yêu em”. Na-đi-a bối rối, không biết ai là người nói. Cô dồn hết can đảm để trượt tuyết hết lần này đến lần khác, chỉ để nghe lại câu nói ấy. Cô không biết đó là gió hay chính anh nói, nhưng sự ngại ngùng khiến cô không dám hỏi. Câu nói đó trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Na-đi-a, một kỷ niệm đẹp và xúc động. Cuối cùng, Na-đi-a vẫn không biết ai là người nói, nhưng kỷ niệm ấy vẫn là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô.

Để hiểu sâu hơn về tác phẩm “Một chuyện đùa nho nhỏ” và các tác phẩm khác trong chương trình Ngữ Văn lớp 10, hãy tham khảo thêm các tài liệu sau:

Tác giả – tác phẩm: Một chuyện đùa nho nhỏ

I. Tác giả An-tôn Sê-khốp

An-tôn Sê-khốp (1860 – 1904) là nhà văn Nga nổi tiếng với những truyện ngắn và kịch ngắn hàm súc. Ông sinh ra trong một gia đình buôn bán nhỏ. Văn phong của ông thường tập trung vào những chi tiết đời thường, tạo nên những “truyện không có truyện” nhưng đầy ý nghĩa.

II. Tìm hiểu tác phẩm “Một chuyện đùa nho nhỏ”

  1. Thể loại: Truyện ngắn

  2. Xuất xứ: Lần đầu in trên tạp chí Dế Mèn (Nga) năm 1886.

  3. Phương thức biểu đạt: Tự sự kết hợp biểu cảm

  4. Người kể chuyện: Ngôi thứ nhất (xưng “tôi”)

  5. Tóm tắt: (Như đã trình bày ở trên)

  6. Bố cục:

    • Phần 1: Từ đầu đến “Còn tôi trở vào nhà thu xếp đồ đạc”: Kể về kỷ niệm trượt tuyết và lời đùa “Na-đi-a, anh yêu em!”.
    • Phần 2: Còn lại: Sự thật về câu nói và kết thúc câu chuyện.
  7. Giá trị nội dung:

    • Khắc họa những cảm xúc bâng khuâng, mơ hồ của tuổi trẻ.
    • Thể hiện những rung động ngọt ngào, trong sáng.
  8. Giá trị nghệ thuật:

    • Tình huống truyện độc đáo, hấp dẫn.
    • Chi tiết gợi mở, lôi cuốn người đọc.
Exit mobile version