“Tom Said That He Had Been To England”: Câu Chuyện Về Giáo Dục, Niềm Đam Mê và Sự Cống Hiến

Tom Schrag, một kỹ sư cơ khí, đã chia sẻ về hành trình học tập, sự nghiệp và lòng biết ơn sâu sắc đối với những cơ hội mà cuộc sống đã mang lại. Câu chuyện của ông là minh chứng cho thấy sự kiên trì, niềm đam mê và một nền giáo dục vững chắc có thể dẫn đến những thành tựu lớn lao.

Tom bắt đầu câu chuyện của mình bằng hồi ức về những năm tháng học tập tại LeTourneau College. Ông nhớ rõ ngày Pop LeTourneau qua đời và việc ông đã tham dự tang lễ. Những ký ức này không chỉ là những sự kiện cá nhân, mà còn là những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời ông.

Tom kể rằng từ khi còn học cấp hai, ông đã nhen nhóm ước mơ thiết kế mọi thứ. “Tôi muốn thiết kế mọi thứ,” ông nói. “Nó đến với tôi một cách tự nhiên. Lúc đó tôi không biết nó được gọi là ‘kỹ thuật’, tôi chỉ biết những gì tôi muốn làm.”

Tom là người đầu tiên trong gia đình học đại học. Cả cha và mẹ ông đều chỉ học hết cấp một. Ông lớn lên ở vùng nông thôn Kansas, nơi cuộc sống giản dị và gần gũi với thiên nhiên đã nuôi dưỡng trong ông tình yêu với công việc đồng áng.

Tom chia sẻ về những khó khăn trong quá trình học tập. Ông từng bị một giáo viên tiếng Anh nhận xét rằng ông sẽ chỉ là một người đào mương. Tuy nhiên, nhờ sự động viên và giúp đỡ của các thầy cô tại LeTourneau, ông đã vượt qua những trở ngại và hoàn thành chương trình học. “Nếu tôi học ở một trường công lập, điều đó có lẽ đã đúng, nhưng các giáo viên và nhân viên của LeTourneau đã khuyến khích và giúp tôi học tốt hơn.”

Mẹ của Tom đã giới thiệu ông đến LeTourneau College sau khi nghe R.G. LeTourneau phát biểu tại một nhà thờ gần nhà họ ở Kansas. Sáu tháng sau, ông trở thành sinh viên của trường.

Trong thời gian học tại LeTourneau, Tom từng làm việc cho dịch vụ xe cứu thương của trường. Công việc này giúp ông có thời gian ngủ và học bài khi không có cuộc gọi khẩn cấp. Ông cũng nhớ đến lớp học Kinh Thánh Cựu Ước của Tiến sĩ Kenneth McKinley, một lớp học đã giúp ông hiểu rõ hơn về Kinh Thánh.

Sau khi tốt nghiệp, Tom làm kỹ sư thiết kế tời nâng tại Eaton Corporation ở Arkansas. Tại đây, ông gặp Jeri, một giáo viên tại một trường Cơ đốc địa phương. Họ kết hôn vào năm 1971 và có hai con gái, Sharon và Rachel.

Jeri kể lại rằng Tom luôn muốn thiết kế thiết bị nông nghiệp. Vì vậy, ông đã tìm được việc làm tại Hesston Corporation và chuyển đến Kansas, nơi ông làm việc trong 41 năm. Tom cho rằng làm việc trên thiết bị nông nghiệp tốt hơn làm việc trên tời nâng vì thiết bị nông nghiệp giúp nuôi sống mọi người.

Tom nói rằng ông biết ơn những đóng góp mà Chúa đã cho phép ông thực hiện trong ngành nông nghiệp. Ông đã làm việc trên máy đóng kiện cỏ khô cỡ lớn trong hơn 30 năm và có hơn hai chục bằng sáng chế. Máy đóng kiện của Hesston tạo ra những kiện cỏ khô vuông lớn được vận chuyển bằng xe đầu kéo.

Tom tự hào cho biết ông đã thực hiện hơn một nửa số bằng sáng chế của mình trên máy đóng kiện. Hesston đã phát triển nó và ông đã giúp cải tiến nó. Ông là người đầu tiên có hơn 20 bằng sáng chế tại AGCO.

Tom nghỉ hưu vào cuối năm 2014 sau 41 năm làm việc. Tuy nhiên, ông vẫn giữ chìa khóa để dẫn các tour tham quan nhà máy khoảng một lần một tuần. Ông thích gặp gỡ nông dân và các nhóm học sinh trung học để nói về những gì họ làm tại nhà máy Hesston.

Tom biết ơn những gì mà nền giáo dục đã chuẩn bị cho ông. Ông nói rằng ông sẽ không có cơ hội làm những gì ông thực sự yêu thích—thiết kế thiết bị nông nghiệp, đặc biệt là máy đóng kiện cỏ khô cỡ lớn—nếu ông không học tại LeTourneau.

“Khi tôi ở LeTourneau, tôi được biết rằng khoảng 60% học phí của chúng tôi được người khác trả cho,” Tom nói. “Tôi cảm thấy mình nên đền đáp.”

Dù không trực tiếp nhắc đến việc “Tom Said That He Had Been To England”, câu chuyện của Tom vẫn chứa đựng những yếu tố quan trọng về trải nghiệm cá nhân, sự phát triển và những cơ hội mà ông đã có được, những điều có thể dẫn đến những chuyến đi và trải nghiệm ở nhiều nơi trên thế giới. Câu chuyện của ông là nguồn cảm hứng cho những ai đang theo đuổi ước mơ và mong muốn cống hiến cho xã hội.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *