Thương Cha: Ký Ức Về Một Linh Mục Trong Lòng Người Việt Tị Nạn

Sáng ngày 3 tháng 4, tin cha Tuệ về với Chúa làm tôi bàng hoàng. Vài tuần trước, chúng tôi còn trò chuyện qua điện thoại, cha khỏe mạnh và lạc quan. Sự ra đi đột ngột này khiến tôi bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm sâu sắc về cha.

37 năm trước, tại trại tị nạn Fort Chaffee ở Arkansas, gia đình tôi thuộc những đợt người Việt đầu tiên đến đây. Trong hoàn cảnh bơ vơ, lo lắng, nhờ sự giúp đỡ của các tuyên úy, đặc biệt là cha Phạm Văn Tuệ, chúng tôi đã có thêm niềm tin và sức mạnh.

Cha Trần Công Nghị, khi đó là tuyên úy trưởng, đã phân công các linh mục phụ trách các nhà nguyện trong trại. Cha Tuệ coi nhà thờ Các Thánh Tử Đạo VN. Tôi thường đến nhà thờ này và có cơ hội làm việc cùng cha.

Tôi chưa từng tiếp xúc nhiều với linh mục nào trước đây. Nhưng cha Tuệ, với sự hiền hòa, nhiệt huyết và thân thiện, đã giúp tôi vượt qua những khó khăn ban đầu. “Nhà thờ” không chỉ là nơi cầu nguyện mà còn là nơi giúp đỡ mọi người làm thủ tục định cư, tìm người bảo lãnh và liên lạc với người thân. Cha Tuệ luôn được mọi người yêu mến bởi sự giản dị và chân thành.

Sau hai tháng, gia đình tôi được định cư tại Virginia. Cuộc sống mới với bao lo toan khiến những ký ức về trại tị nạn dần phai nhạt.

Tuy nhiên, tình thân với cha Tuệ vẫn luôn gắn bó với gia đình tôi. Sau này, khi cha Nghị thành lập Trung Tâm Mục Vụ ở New Orleans, cha Tuệ cũng đến đây để phục vụ cộng đồng người Việt.

Dù ở xa New Orleans, chúng tôi vẫn thường xuyên thăm hỏi cha. Cha cũng nhiều lần đến thăm gia đình tôi ở Virginia và California. Những lần gặp gỡ đó luôn tràn ngập niềm vui và sự ấm áp. Cha đến không như một người khách mà như một người thân trong gia đình.

Tôi nhớ mãi những lần cha mang rượu lễ và đặc sản New Orleans đến cho gia đình tôi. Cha ăn uống giản dị và thích những món ăn do vợ tôi nấu. Thậm chí, cha còn phụ giúp dọn bàn ăn và rửa chén bát. Cha còn chỉ cho vợ tôi cách pha mắm và làm gỏi cá, món ăn đặc trưng của quê hương.

Cha Tuệ còn là một người rất quan tâm đến văn học nghệ thuật Việt Nam. Năm 1984, cha tích cực ủng hộ phòng triển lãm ảnh “Việt Nam Quê Hương Ngàn Đời” tại New Orleans. Năm 1987, cha tham gia Ủy Ban Quốc Gia Phong Thánh Việt Nam và tổ chức cuộc thi ảnh nghệ thuật về Lễ Phong Thánh Tử Đạo Việt Nam tại Roma.

Cha luôn tha thiết và cộng tác với các linh mục khác trong các sinh hoạt tôn giáo, văn hóa, nghệ thuật và báo chí. Cha cùng cha Tường sáng lập Trang nhà Dũng Lạc, một trang web chuyên về văn hóa và văn học Việt Nam. Sau khi cha Tường qua đời, cha Tuệ đã gánh vác vai trò điều hành trang web này cho đến khi lâm bệnh.

Những kỷ niệm về cha Tuệ, từ những điều nhỏ nhặt đến những hoạt động văn học nghệ thuật, đều trở nên vô cùng quý giá đối với tôi. Sự ra đi của cha là một mất mát lớn đối với cộng đồng người Việt.

Khi một linh mục về với Chúa, đó là niềm vui của một Mục tử. Nhưng với chúng tôi, những người phàm, nỗi buồn vẫn còn đó. Chúng tôi sẽ mãi nhớ về một người thân, một người bạn, một người tâm huyết với văn học nghệ thuật và một Mục tử đáng kính như cha Tuệ.

Kính xin Chúa ban phúc lành cho cha! Amen.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *