Bước vào độ tuổi với những thay đổi lớn về tâm lý và áp lực cuộc sống, nhiều người trẻ ngày nay dần “Thu Mình Lại”, tự giam mình trong thế giới riêng. Trong thế giới đó, họ sống cô đơn, lẻ loi, bầu bạn với những sở thích cá nhân.
T.K.N (TX. Giá Rai), dù may mắn làm việc gần nhà và sống cùng gia đình, vẫn luôn cảm thấy cô đơn. Nguyên nhân chính là sự thiếu “kết nối cảm xúc” với người thân. “Tôi tôn trọng cha mẹ, anh chị, nhưng không thể tâm sự hay trò chuyện nhiều. Quan điểm sống và sở thích của tôi khác biệt, dẫn đến bất đồng. Thay vì tranh luận, tôi chọn im lặng và tự mình giải quyết mọi việc,” T.K.N chia sẻ. Cô chọn cách thu mình lại, né tránh những xung đột tiềm ẩn.
Alt: Cô gái trẻ ngồi một mình bên tách cà phê, thể hiện sự cô đơn và chọn cách giải quyết vấn đề một mình, nhấn mạnh sự thu mình của người trẻ trong xã hội hiện đại.
L.H.K (huyện Đông Hải) đã lập nghiệp ở TP. Hồ Chí Minh hơn 3 năm, nhưng vẫn khó hòa nhập với nhịp sống sôi động nơi đây. Ngoài giờ làm việc, anh lại trở về căn phòng trọ, sống khép mình, hạn chế giao tiếp. “Tôi chỉ liên lạc với bạn bè, người thân qua điện thoại hoặc mạng xã hội, ít khi tụ tập. Áp lực tài chính và mong muốn phụ giúp gia đình khiến tôi nghĩ rằng những buổi tụ tập là tốn kém, không phù hợp,” L.H.K tâm sự. Đôi khi, sự cô đơn khiến anh muốn ra ngoài giải khuây, nhưng rồi lại chọn cách “thu mình lại”.
Sự phát triển của Internet, mạng xã hội và điện thoại thông minh giúp giới trẻ tiếp cận thông tin nhanh chóng, nhưng đồng thời cũng có thể làm mất đi “kết nối cảm xúc” với các thế hệ trước. Áp lực cuộc sống cũng góp phần khiến nhiều người trẻ tìm đến sự cô đơn như một người bạn. Họ “thu mình lại” để đối phó với những khó khăn trong cuộc sống.
Trên mạng xã hội, không khó để bắt gặp những dòng trạng thái như “đi cà phê một mình,” “góc quán quen chỉ một mình ta,” hay “du lịch một mình cũng có cái thú.” Những người trẻ này có vẻ ổn và hài lòng với cuộc sống đơn độc. Tuy nhiên, không phải ai cũng thực sự yêu thích cuộc sống này. Việc không thể đối diện với những trở ngại tâm lý và áp lực khiến họ không thể thoát khỏi thế giới riêng, không thể hòa nhập với mọi người xung quanh. Sự “thu mình lại” trở thành một lối thoát tạm thời.
Chọn “thu mình lại” để sống trong vùng an toàn có thể không xấu, nhưng lâu dần sẽ hình thành lối sống đơn độc, sợ hãi và ít hợp tác với thế giới xung quanh. Để giúp người trẻ thoát khỏi “vỏ ốc” này, cần sự quan tâm, chia sẻ chân thành từ bạn bè và người thân. Gia đình nên là chỗ dựa tinh thần vững chắc, là người bạn đồng hành tin cậy để người trẻ luôn có một nơi bình yên để tìm về khi cô đơn.