“They Told Me They (Not Eat) Such Kind of Food Before”: Hành Trình Khám Phá “Sự Bình Thường” Trong Ăn Uống Và Góc Nhìn Về Phục Hồi Rối Loạn Ăn Uống

Hành trình phục hồi rối loạn ăn uống là một quá trình phức tạp và cá nhân, không có định nghĩa hay khuôn mẫu chung. Susan Burton, một nhà sản xuất của This American Life, đã chia sẻ câu chuyện của mình về việc khám phá ý nghĩa của “phục hồi” từ rối loạn ăn uống, đồng thời phỏng vấn Jennette McCurdy và Anissa Gray để tìm hiểu về kinh nghiệm của họ.

Một trong những điều Susan nhận ra là sự khác biệt trong cách cô tương tác với thức ăn so với những người xung quanh. Cô mô tả sự “bình thường” trong bữa trưa của nhân viên This American Life như một điều kỳ diệu: mọi người tự nhiên lấy thức ăn, ngồi xuống và ăn trong khi trò chuyện. Cô cảm thấy một khoảng cách lớn với họ, một khoảng cách lan rộng ra cả những mối quan hệ khác trong cuộc sống.

Bữa trưa văn phòng: Đồng nghiệp thoải mái lựa chọn và thưởng thức món ăn.

They Told Me They (not Eat) Such Kind Of Food Before” là một cụm từ có thể được sử dụng để mô tả sự khác biệt này. Nó cho thấy sự ngạc nhiên hoặc khó hiểu khi chứng kiến người khác ăn một cách tự nhiên, không bị ràng buộc bởi những quy tắc và nỗi sợ hãi liên quan đến thức ăn. Susan đã trải qua điều này khi quan sát đồng nghiệp của mình.

Susan tìm đến Jennette McCurdy, một cựu ngôi sao của Nickelodeon, người đã chia sẻ về hành trình phục hồi rối loạn ăn uống của mình. Jennette đã sử dụng từ “vững chãi” để mô tả cảm giác của mình sau khi phục hồi.

Jennette McCurdy chia sẻ về cảm giác “vững chãi” trong quá trình phục hồi rối loạn ăn uống.

Jennette mô tả quá trình phát triển rối loạn ăn uống của mình từ khi còn nhỏ, với sự “hợp tác” của mẹ trong việc kiểm soát calo. Cô chia sẻ rằng việc phục hồi mang lại cho cô cảm giác tự do, không còn bị ám ảnh bởi thức ăn và có thể tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn hơn. Cô cũng đề cập đến việc cảm thấy “bình thường” và “không thể phân biệt” với những người chưa từng bị rối loạn ăn uống.

Susan cũng trò chuyện với Anissa Gray, một nhà văn trung niên, người đã bắt đầu quá trình phục hồi rối loạn ăn uống muộn hơn.

Anissa Gray chia sẻ về hành trình phục hồi rối loạn ăn uống ở độ tuổi trung niên.

Anissa chia sẻ rằng mặc dù cô đã có một mối quan hệ tốt hơn với thức ăn, nhưng cô không chắc liệu mình có thể trở nên “bình thường” hoàn toàn hay không. Cô chấp nhận rằng rối loạn ăn uống có thể là một phần của cuộc sống của mình, nhưng cô vẫn có thể sống hạnh phúc và trọn vẹn.

Qua những cuộc trò chuyện này, Susan nhận ra rằng “phục hồi” không phải là một điểm đến mà là một hành trình liên tục. Nó không có nghĩa là trở thành một người hoàn toàn khác, mà là học cách sống chung với những suy nghĩ và cảm xúc liên quan đến thức ăn một cách lành mạnh hơn. “Sự bình thường” có thể khác nhau đối với mỗi người, và điều quan trọng là tìm ra định nghĩa của riêng mình về nó.

Cuối cùng, Susan mong muốn có thể đối diện với thức ăn và cơ thể của mình một cách thoải mái hơn, không còn bị ám ảnh bởi những quy tắc và nỗi sợ hãi. Cô hy vọng có thể đạt được sự “vững chãi” trong hành trình phục hồi của mình.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *