Tả một người em mới gặp lần đầu nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc

Trong cuộc sống, đôi khi chỉ một khoảnh khắc, một ánh mắt, hay một hành động nhỏ cũng đủ để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng ta về một người nào đó. Với tôi, đó là lần gặp gỡ tình cờ với một em bé bán vé số trên đường phố Sài Gòn nhộn nhịp.

Sài Gòn chiều hè oi ả, tôi cùng mẹ ghé vào một quán nước ven đường để giải khát. Tiếng rao lanh lảnh “Vé số đây, vé số đây!” kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ miên man. Một cậu bé nhỏ nhắn với làn da rám nắng tiến lại gần, trên tay là xấp vé số đủ màu.

Cậu bé chừng 8, 9 tuổi, dáng người gầy gò trong bộ quần áo đã sờn bạc. Khuôn mặt lấm lem những vết bẩn của đường phố nhưng lại ánh lên vẻ tươi tắn lạ kỳ. Đôi mắt to tròn, đen láy nhìn tôi bằng ánh nhìn vừa ngây thơ, vừa ẩn chứa một nỗi niềm khó tả.

“Cô mua giúp con một tờ vé số đi ạ! Con bán ế quá.” Giọng nói của em nhỏ nhẹ, có chút rụt rè nhưng vẫn đầy hy vọng.

Tôi mỉm cười, chọn một tờ vé số và đưa tiền cho em. Em nhanh nhẹn lấy vé, trao cho tôi và không quên cảm ơn rối rít. Nụ cười của em rạng rỡ như ánh mặt trời, xua tan đi cái nóng bức của buổi chiều hè.

Chứng kiến cảnh tượng ấy, lòng tôi chợt trào dâng một cảm xúc khó tả. Ở cái tuổi ăn, tuổi chơi, đáng lẽ em phải được cắp sách đến trường, được vui đùa bên bạn bè. Nhưng em lại phải bươn chải kiếm sống, phụ giúp gia đình. Sự khắc nghiệt của cuộc đời dường như đã in hằn lên đôi vai nhỏ bé của em.

Tôi hỏi chuyện em. Em kể, bố mẹ em làm công nhân, thu nhập bấp bênh. Em phải đi bán vé số sau giờ học để kiếm thêm tiền trang trải cuộc sống. Dù vất vả, em vẫn luôn cố gắng học thật giỏi để sau này có một tương lai tươi sáng hơn.

Câu chuyện của em khiến tôi không khỏi xót xa. Tôi nhận ra rằng, mình thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình đầy đủ, được ăn học đến nơi đến chốn. Nhìn em, tôi tự nhủ phải cố gắng hơn nữa để không phụ lòng cha mẹ, để xứng đáng với những gì mình đang có.

Hình ảnh cậu bé bán vé số với nụ cười tươi rói và đôi mắt sáng ngời ấy đã trở thành một ký ức đẹp trong lòng tôi. Em là một tấm gương về nghị lực sống, về sự lạc quan và niềm tin vào tương lai. Em đã cho tôi thấy rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và hy vọng nếu có một trái tim nhân ái và một ý chí kiên cường. Lần gặp gỡ ngắn ngủi ấy đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc và là động lực để tôi sống tốt hơn, có ích hơn cho xã hội.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *