Sân trường, nơi in dấu bao kỷ niệm của tuổi học trò, trở nên sống động và náo nhiệt hơn bao giờ hết mỗi khi giờ ra chơi đến.
Tiếng trống trường vang lên như một hồi chuông báo hiệu, xua tan đi sự tĩnh lặng của những giờ học căng thẳng. Cánh cửa lớp học đồng loạt mở ra, những gương mặt háo hức tràn xuống sân trường như những chú chim sổ lồng. Không gian bỗng chốc bừng sáng, tràn ngập tiếng cười nói, nô đùa.
Giữa sân trường rộng lớn, những trò chơi quen thuộc lại được tái hiện một cách đầy hứng khởi. Các bạn nam chia thành từng nhóm nhỏ, say mê với trái bóng tròn. Tiếng hò reo cổ vũ, tiếng tranh cãi quyết liệt vang vọng cả một góc sân. Các bạn nữ thì tập trung thành vòng tròn, uyển chuyển nhảy dây, tiếng dây va chạm xuống mặt đất lách tách, đều đặn.
Ở một góc khác, những hàng ghế đá dưới tán cây bàng rợp bóng mát trở thành điểm hẹn lý tưởng cho những cuộc trò chuyện rôm rả. Các bạn học sinh tụ tập lại, chia sẻ những câu chuyện vui buồn, những bí mật thầm kín. Tiếng cười trong trẻo hòa quyện vào tiếng gió xào xạc, tạo nên một bản nhạc du dương của tuổi học trò.
Không phải ai cũng hòa mình vào những trò chơi vận động. Một số bạn tìm đến thư viện nhỏ của trường để đắm mình trong những trang sách. Ánh mắt chăm chú lướt trên từng dòng chữ, khuôn mặt rạng rỡ khi khám phá ra những điều mới mẻ.
Các thầy cô giáo cũng tranh thủ giờ ra chơi để thư giãn. Người thì nhâm nhi tách trà nóng trong phòng giáo viên, người thì dạo bước quanh sân trường, ngắm nhìn học trò vui chơi. Nụ cười hiền hậu nở trên môi khi chứng kiến những khoảnh khắc hồn nhiên, trong sáng của tuổi học trò.
Giờ ra chơi trôi qua thật nhanh chóng. Tiếng trống trường vang lên lần nữa, báo hiệu giờ vào lớp. Học sinh nhanh chóng tập trung, trở về lớp học, mang theo những niềm vui, những kỷ niệm đẹp. Sân trường lại trở về với vẻ yên tĩnh vốn có, nhưng trong lòng mỗi người vẫn còn vang vọng những âm thanh, những hình ảnh sống động của giờ ra chơi.