Sự Tích Tích Chu: Bài Học Về Tình Yêu Thương và Sự Hối Hận

Câu chuyện “Sự Tích Tích Chu” là một bài học sâu sắc về tình yêu thương gia đình, sự hối hận và giá trị của sự quan tâm. Nó kể về một cậu bé tên Tích Chu, vì mải chơi mà bỏ mặc bà mình, dẫn đến một kết cục đau lòng và hành trình chuộc lỗi đầy gian nan.

Tích Chu ơi, cho bà ngụm nước nào. Bà khát khô cả cổ rồi!

Lời kêu than của bà vang lên trong không gian tĩnh lặng. Sự thờ ơ của Tích Chu đã dẫn đến một bi kịch không ai mong muốn.

Bà gọi một lần… hai lần… rồi ba lần… nhưng vẫn không thấy Tích Chu đáp lại. Khi Tích Chu về nhà thì thấy bà đã hóa thành con chim và vỗ cánh bay lên trời. Tích Chu hoảng quá kêu lên:

– Bà ơi, bà đi đâu? Bà ở lại với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà. Bà ơi!

Tiếng kêu thất thanh của Tích Chu thể hiện sự hối hận muộn màng. Cậu nhận ra sự vô tâm của mình đã gây ra nỗi đau lớn cho cả hai bà cháu.

– Cúc… cu… cu! Cúc… cu…cu! Chậm mất rồi cháu ạ. Bà khát quá, không thể chụi nổi, phải hóa thành con chim để bay đi kiếm nước. Bà đi đây! Bà không về với cháu nữa đâu!

Nói rồi chim vỗ cánh bay đi. Tích Chu vội chạy theo bà, cứ nhằm theo hướng chim bay mà chạy. Cuối cùng Tích Chu gặp chim đang uống nước ở một dòng suối mát. Tích Chu gọi:

– Bà ơi! Bà trở về với cháu đi. Cháu sẽ đi lấy nước cho bà. Cháu sẽ giúp đỡ bà. Cháu sẽ không làm cho bà buồn nữa đâu!

Sự hối hận của Tích Chu ngày càng lớn khi nghe lời chim bà. Cậu bé nhận ra rằng, đôi khi, những hành động nhỏ bé lại mang ý nghĩa vô cùng lớn lao.

– Cúc… cu… cu, muộn quá rồi cháu ơi! Bà không trở lại được nữa đâu!

Nghe tiếng chim nói, Tích Chu òa lên khóc. Tích Chu thương bà và hối hận lắm. Giữa lúc đó một bà Tiên hiện ra. Bà Tiên bảo Tích Chu:

– Tích Chu ơi! Nếu cháu muốn cho bà cháu trở lại thành người thì cháu phải đi lấy nước suối Tiên cho bà cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu có đi được không?

Cậu bé Tích Chu mừng rỡ vô cùng, vội vàng hỏi đường đến suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ, Tích Chu hăng hái đi ngay. Tích Chu chạy mãi, chạy mãi vượt qua bao nhiêu rừng núi hiểm trở, cuối cùng Tích Chu cũng đến được suối tiên. Chú vội vàng lấy đầy bình nước mang về cho bà. Về đến nhà Tích Chu gọi to:

– Bà ơi! Bà ơi! Cháu mang nước về cho bà rồi đây. Bà mau uống đi.

Hành trình gian khổ đến suối Tiên là minh chứng cho tình yêu thương và sự quyết tâm của Tích Chu. Cậu bé đã vượt qua mọi khó khăn để chuộc lại lỗi lầm của mình.

Vừa được uống nước bà Tích Chu trở lại thành người. Tích Chu ôm chầm lấy bà vừa khóc vừa nói:

– Bà ơi! Cháu biết lỗi rồi, từ nay trở đi cháu sẽ luôn ở bên và chăm sóc bà.

Khoảnh khắc bà Tích Chu trở lại thành người là một biểu tượng của sự tha thứ và cơ hội thứ hai. Câu chuyện nhấn mạnh rằng, dù có mắc lỗi lầm, chúng ta vẫn có thể sửa chữa và làm lại cuộc đời.

Từ đấy, cậu bé Tích Chu hết lòng yêu thương chăm sóc bà. Hai bà cháu lại chung sống hạnh phúc bên nhau.

“Sự tích Tích Chu” không chỉ là một câu chuyện cổ tích, mà còn là một lời nhắc nhở sâu sắc về tình cảm gia đình, lòng hiếu thảo và sự biết ơn. Đó là những giá trị vĩnh cửu cần được trân trọng và gìn giữ.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *