Sống Là Không Chờ Đợi Dù Chỉ Mấy Mươi Giây

“Sống là không chờ đợi, dù chỉ mấy mươi giây.” Câu nói ấy vang vọng, thôi thúc chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc, từng nhịp đập của cuộc sống. Nhưng liệu có phải lúc nào tiến về phía trước cũng là lựa chọn đúng đắn? Đôi khi, sự chờ đợi lại là một phần tất yếu, một bài học quý giá mà cuộc đời muốn trao tặng.

Tôi nhớ em từng nói rằng đó là một triết lý hay, rằng ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời. Nhưng em à, đừng vì bất cứ một triết lý nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Chờ đợi không phải là há miệng chờ sung, mà là một phần của cuộc đời. Em có sẵn lòng chờ đợi không, nếu em biết điều gì sẽ xảy ra?

Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người trễ hẹn thêm năm phút nữa, vì biết có bao nhiêu điều bất ngờ có thể xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa, vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực, vì biết rằng những thứ tình yêu “theo trào lưu” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em.

Chờ đợi đèn đỏ không chỉ là tuân thủ luật lệ giao thông, mà còn là hành động thể hiện sự tôn trọng và trách nhiệm với bản thân và cộng đồng. Đó là một khoảnh khắc ngắn ngủi để ta sống chậm lại, quan sát và suy ngẫm.

Vậy nên, em hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được, nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng nó. Rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.

Tôi nhớ một câu danh ngôn, đại ý rằng: “Bạn sẽ có con gà cao lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra.” Đó là lý do tại sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hóa thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của ba mươi chín giây đèn đỏ, của mười hai năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời.

Hình ảnh kén tằm tượng trưng cho sự kiên nhẫn và quá trình biến đổi cần thiết để đạt được vẻ đẹp hoàn thiện. Sự chờ đợi không phải là thụ động, mà là giai đoạn tích lũy và chuẩn bị cho sự bứt phá.

Mọi vật đều có thời điểm của nó. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động. Hãy lắng nghe con tim, em sẽ biết khi nào nên tiến, khi nào nên lùi, và khi nào nên chờ đợi. Đừng quên rằng, đôi khi, sự chờ đợi chính là chìa khóa mở ra những cánh cửa hạnh phúc bất ngờ.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *