“Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long là một tác phẩm truyện ngắn đặc sắc, nổi bật trong nền văn học Việt Nam hiện đại. Tác phẩm không chỉ vẽ nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, trữ tình của vùng đất Sa Pa mà còn khắc họa thành công hình ảnh những con người lao động bình dị, âm thầm cống hiến cho đất nước.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 1
Nguyễn Thành Long, một nhà văn truyện ngắn xuất sắc, được biết đến qua các tác phẩm như “Giữa trong xanh” (1972), “Ly Sơn mùa tỏi” (1980), đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, trích từ tập “Giữa trong xanh”, không chỉ là một câu chuyện, mà còn là một bài ca về những con người sống giữa thiên nhiên hùng vĩ, lặng lẽ nhưng đầy nhiệt huyết, hết lòng vì Tổ quốc và giàu lòng nhân ái.
Hình ảnh thiên nhiên Sa Pa, với mây trắng bao phủ thung lũng, thác nước xóa tan mọi ưu phiền, thể hiện vẻ đẹp hùng vĩ và trữ tình của vùng đất Tây Bắc.
Thiên nhiên Sa Pa được miêu tả như một bức tranh tuyệt đẹp, tràn đầy chất thơ. Lào Cai, một vùng đất ở miền Tây Bắc, không hề hoang vu mà ngược lại, vô cùng hữu tình và tráng lệ. Khi xe “trèo lên núi”, “mây hắt từng chiếc quạt trắng lên từ các thung lũng”. Trạm rừng là nơi “con suối có thác trắng xóa”. Giữa màu xanh của rừng, những cây thông “rung tít trong nắng”, những cây tử kinh “màu hoa cà” hiện lên đầy thơ mộng. Đôi khi, cảnh tượng núi rừng trở nên vô cùng tráng lệ, đặc biệt khi “nắng đã mạ bạc cả con đèo, đốt cháy rừng cây hừng hực như một bó đuốc lớn”. Sa Pa với những rặng đào, đàn bò lang cổ đeo chuông… như đưa du khách vào một miền đất lạ kỳ thú.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 2
“Lặng lẽ Sa Pa”, một truyện ngắn của Nguyễn Thành Long ra đời năm 1970, là minh chứng cho một thời kỳ lịch sử khi mà ý thức sống vì cộng đồng, vì đất nước đã trở thành lẽ sống cao đẹp của mỗi người dân Việt Nam. Trong bối cảnh miền Bắc đang dốc sức xây dựng chủ nghĩa xã hội, truyện ngắn này đã khắc họa một cách sâu sắc hình ảnh người thanh niên làm công tác khí tượng, một điển hình cho thế hệ thanh niên sẵn sàng hy sinh bản thân vì Tổ quốc.
Truyện bắt đầu một cách tự nhiên, theo nhịp chuyển động của chiếc xe khách lên Tây Bắc và lời kể của người lái xe. Hình ảnh người thanh niên xuất hiện đón xe đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của người đọc: “người con trai tầm vóc bé nhỏ, nét mặt rạng rỡ”. Chính người con trai ấy, nhân vật chính của truyện, đã mang đến những điều bất ngờ không chỉ cho ông họa sĩ già và cô kỹ sư trẻ mà còn cho cả người đọc.
Giá trị của “Lặng lẽ Sa Pa” nằm ở chỗ tác phẩm đã khắc họa được chân dung của những con người trẻ tuổi dám nghĩ, dám làm, dám sống một cuộc đời đầy bản lĩnh và nghị lực, sống tốt cho bản thân và cho cả cộng đồng.
Anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn, một hình ảnh đẹp về sự hy sinh thầm lặng và tinh thần trách nhiệm cao cả.
Nhân vật đầu tiên cần nhắc đến là anh thanh niên 27 tuổi, người sống và làm việc một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600 mét. Ở độ tuổi mà nhiều người còn đang loay hoay tìm kiếm định hướng, anh đã có một cuộc sống và suy nghĩ thật đặc biệt. Mặc dù sống một mình giữa mây mù bao phủ quanh năm, được mọi người gọi là “người cô độc nhất thế gian”, anh vẫn luôn vui vẻ, yêu đời và sống một cuộc sống ý nghĩa. Vườn hoa rực rỡ quanh nhà và căn phòng ngăn nắp, sạch sẽ của anh là minh chứng cho một con người nghiêm túc và sâu sắc.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 3
Vẻ đẹp nghệ thuật trong các sáng tác của Nguyễn Thành Long không nằm ở những phát hiện sắc sảo, táo bạo hay những xung đột mạnh mẽ, mà nghiêng về việc tạo dựng một chất thơ nhẹ nhàng, trong trẻo, kín đáo nhưng vẫn có sức ngân vang sâu rộng và lâu bền. “Lặng lẽ Sa Pa” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách đó. Tác giả đã giới thiệu đến người đọc một vùng đất lặng thầm, nhưng ở đó vẫn có những con người đang ngày đêm làm việc, cống hiến hết mình cho quê hương, đất nước.
“Lặng lẽ Sa Pa” không chỉ là một truyện ngắn, mà còn là một bản nhạc nhẹ nhàng, thú vị và ẩn chứa bên trong nhiều ý vị sâu sắc. Nó ca ngợi vẻ đẹp của một cuộc sống giản dị nhưng chất chứa tình người.
Câu chuyện kể về một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, chưa đầy ba mươi phút, giữa bốn người trong một không gian đẹp như hư ảo của Sa Pa, nơi có núi cao và mây trắng. Ở một nơi lặng lẽ đến lạnh người ấy, tình người lại được bộc lộ một cách trọn vẹn và ấm áp nhất. Qua những lời lẽ mà bốn người – bác lái xe khách, họa sĩ già sắp về hưu, cô sinh viên mới tốt nghiệp và anh cán bộ quan trắc khí tượng – đã trao đổi với nhau, người đọc hiểu được ý nghĩa mà nhà văn muốn gửi gắm: lòng tốt của con người đối với công việc, đối với đất nước và đối với nhau luôn là điều quan trọng nhất và có sức mạnh lớn nhất.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 4
Nguyễn Thành Long, một nhà văn trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp, nổi bật với những truyện ngắn và ký mang đậm chất trữ tình và thơ mộng. “Lặng lẽ Sa Pa” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy của ông.
Tác phẩm là kết quả của chuyến đi thực tế lên vùng Lào Cai vào mùa hè năm 1970. Qua đó, nhà văn muốn giới thiệu đến người đọc một vùng đất giàu đẹp ở phía tây Tổ quốc, nơi có những con người lao động bình dị đang miệt mài cống hiến thầm lặng cho quê hương, đất nước.
Khi đọc tiêu đề truyện, người đọc có thể nghĩ rằng nhà văn sẽ đi sâu vào việc khắc họa một bức tranh thiên nhiên thơ mộng. Nhưng đằng sau những dãy núi bạt ngàn ấy là cuộc sống của những con người lao động trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết, đang cống hiến tài năng và sức lực cho quê hương. Tiêu biểu là anh thanh niên làm công tác khí tượng thủy văn kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2.600 m.
Tình huống truyện được Nguyễn Thành Long xây dựng rất đặc sắc: cuộc gặp gỡ giữa những người khách trên chuyến xe với anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Đây là một cách để câu chuyện phát triển một cách tự nhiên, đồng thời làm nổi bật hình ảnh các nhân vật qua cái nhìn và đánh giá khách quan hơn, qua đó làm nổi bật chủ đề của tác phẩm: ngợi ca những con người lao động bình thường mà đáng quý.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng ý nghĩa giữa anh thanh niên, ông họa sĩ và cô kỹ sư, thể hiện sự gắn kết và sẻ chia giữa những con người xa lạ.
Anh thanh niên, nhân vật chính, không xuất hiện một cách trực tiếp mà qua lời giới thiệu của bác lái xe với ông họa sĩ và cô gái. Nhân vật hiện lên một cách tự nhiên, chân thực và khách quan qua cái nhìn và đánh giá của những người khác. Cuộc gặp gỡ tình cờ giữa anh thanh niên và ông họa sĩ tuy ngắn ngủi nhưng đủ để người đọc cảm nhận sâu sắc hoàn cảnh sống, làm việc và những phẩm chất tốt đẹp của anh. Anh thanh niên được gọi với một cái tên vô cùng đặc biệt: người “cô độc nhất thế gian”, khi hoàn cảnh sống của anh chỉ quanh năm suốt tháng với cỏ cây, mây núi. Công việc của anh là đo gió, đo mưa, đo nắng, đòi hỏi sự tỉ mỉ, chính xác và tinh thần trách nhiệm cao, đặc biệt trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 5
Nếu không có chuyến ô tô khách, có lẽ ít ai có cơ hội đặt chân đến Sa Pa để cảm nhận vẻ đẹp thanh tú, cái “lặng lẽ” của một vùng núi non trùng điệp, mù sương và mộng mơ cao nhất nước Việt này.
Trên bản đồ địa hình, Sa Pa nằm bên hữu ngạn sông Hồng, còn con đường sắt dọc theo sông lại nằm ở phía tả ngạn. Vì vậy, đã thành thông lệ, ai đến Sa Pa đều đi đường sắt lên chót Lào Cai, rồi từ Lào Cai lại đi ô tô khách leo dốc núi 80 km nữa mới đến Sa Pa. Chuyến xe khách Lào Cai – Sa Pa vô tình đã trở thành cầu nối, trở thành người dẫn chuyện.
Trên chuyến xe khách có ba nhân vật: người lái xe già trước Cách mạng tháng Tám 1945, ông họa sĩ già vui tính và cô kỹ sư nông nghiệp trẻ lần đầu lên Tây Bắc. Họ quen nhau trên chuyến xe, một điều bình thường. Tuy nhiên, tác giả Nguyễn Thành Long đã miêu tả họ thành ba nhân vật có tâm hồn trong sáng và dễ mến.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 6
Nhà thơ Thanh Hải đã tự nguyện hiến dâng tuổi trẻ của mình cho đời, cho đất nước, cho quê hương. Và rồi, có một “mùa xuân nho nhỏ” tuổi 27 lặng lẽ hiến dâng tuổi trẻ, công sức và trí tuệ của mình cho đất nước trong “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long.
Tình huống truyện được Nguyễn Thành Long xây dựng là cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ và tình cờ của anh thanh niên làm việc một mình trên trạm khí tượng với bác lái xe và hai hành khách trên chuyến xe ấy. Nhân vật chính của tác phẩm là anh thanh niên, nhưng câu chuyện không được kể trực tiếp từ anh mà thông qua cuộc hội thoại giữa các nhân vật. Nhân vật được hiện lên trong khoảnh khắc với một số nét đẹp về phẩm chất: suy nghĩ đẹp, hành động đẹp và phong cách sống đẹp, nhưng chưa được xây dựng tính cách hoàn chỉnh và chưa có cá tính nổi bật.
Các nhân vật phụ có vai trò làm nổi bật nhân vật chính. Các nhân vật thường không có tên, và dường như đó là cả một ẩn dụ của tác giả, ý muốn nói đến những người vô danh đang ngày đêm thầm lặng cống hiến cho quê hương, đất nước.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 7
Nguyễn Thành Long là một cây bút chuyên về truyện ngắn xuất sắc, với các tác phẩm nổi tiếng như “Giữa trong xanh” (1972) và “Lý Sơn mùa tỏi” (1980). Đoạn trích “Lặng lẽ Sa Pa” được rút ra từ tập truyện “Giữa trong xanh”, được viết trong một chuyến nhà văn đi công tác ở Lào Cai, ca ngợi những con người sống ở nơi non xanh lặng lẽ, ngày đêm cống hiến thầm lặng cho Tổ quốc.
Tác phẩm mở đầu bằng bức tranh thiên nhiên đầy chất thơ của mảnh đất Lào Cai, một vùng đất ở miền Tây Bắc, không hề mang vẻ hoang vu mà ngược lại, rất hữu tình và tráng lệ. Xe của đoàn vừa “trèo lên núi” đã thấy “mây hắt từng chiếc quạt trắng lên từ các thung lũng”, trạm dừng là nơi “con suối có thác trắng xóa”, những cây thông “rung tít trong nắng”… Trên nền của bức tranh thiên nhiên ấy, hiện lên hình ảnh cuộc sống của con người, làm cho bức tranh càng thêm nồng nàn và ý vị: “nắng chiều làm cho bó hoa càng thêm rực rỡ và làm cho cô gái cảm thấy mình rực rỡ theo”.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 8
“Lặng lẽ Sa Pa” được Nguyễn Thành Long sáng tác năm 1970, khi miền Bắc đang trong thời kỳ xây dựng xã hội chủ nghĩa, làm hậu phương lớn cho miền Nam. Trong chuyến đi thực tế dài ngày ở Lào Cai, được trực tiếp hòa mình vào cuộc sống lao động và chiến đấu của con người nơi đây, tác giả đã viết nên tác phẩm này. Tác phẩm là lời khẳng định về vẻ đẹp của người lao động và ý nghĩa của những công việc thầm lặng đối với Tổ quốc.
Truyện ngắn có cốt truyện đơn giản, xoay quanh cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa ông họa sĩ già, cô kỹ sư trẻ và anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Qua tình huống ấy, vẻ đẹp phẩm chất của các nhân vật dần được hé mở.
Tác phẩm mở đầu bằng khung cảnh Sa Pa vô cùng nên thơ, trữ tình với những rặng đào, những đàn bò lang cổ đeo chuông ở các đồng cỏ trong thung lũng hai bên đường, khiến mọi người ngỡ ngàng trước vẻ đẹp kỳ lạ của mảnh đất này. Những hàng thông xanh rì rung tít trong nắng như những ngón tay bằng bạc, cây tử quang với ánh nắng vàng tươi len tới đốt cháy rừng cây, rồi tinh nghịch xua mây cuộn tròn lại thành từng cục, lăn trên các vòm lá ướt sương. Vẻ đẹp huyền ảo của mây khói hòa trong màu xanh rì của các loài cây đã tạo nên chất thơ và chất trữ tình cho tác phẩm.
Vườn hoa với đủ màu sắc rực rỡ trước căn nhà của anh thanh niên, biểu tượng cho tâm hồn tươi trẻ và tình yêu cuộc sống của anh.
Đến với căn nhà nhỏ của anh thanh niên, người đọc cũng không khỏi ngỡ ngàng và bất ngờ trước vườn hoa rực rỡ màu sắc: hoa dơn, hoa thược dược… với những con ong và bướm dập dờn bay lượn. Thiên nhiên nơi đây thật đa dạng, phong phú, là sự hòa quyện của vẻ đẹp nên thơ với vẻ hùng vĩ.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 9
“Lặng lẽ Sa Pa” là một trong những tác phẩm xuất sắc của nhà văn Nguyễn Thành Long, được sáng tác trong một lần tác giả đi công tác tại Lào Cai. Tác phẩm là lời ca ngợi cuộc sống và con người lao động bình dị, lặng lẽ cống hiến tuổi xuân cho đất nước. Bằng giọng văn tình cảm và nhẹ nhàng, Nguyễn Thành Long đã tạo nên một thiên truyện thấm đẫm chất trữ tình từ khung cảnh thiên nhiên đến con người.
Chất trữ tình trong tác phẩm trước hết là ở bức tranh thiên nhiên thấm đẫm chất thơ, mơ mộng và đầy lãng mạn. Mỗi khi nhắc đến Sa Pa, người ta có lẽ chỉ nghĩ đến những khung cảnh lạnh lẽo, với mưa phùn rả rích, cái lạnh thấm vào da thịt và cảnh vật. Nhưng Sa Pa dưới ngòi bút của Nguyễn Thành Long lại hiện lên rất khác, rất mộng mơ và trữ tình. Đó là những rặng đào, với những chú bò cổ đeo chuông đang thủng thẳng gặm cỏ ở thung lũng hai bên đường. Và cả một thiên đường đã vẽ ra trước mắt tác giả, bằng con mắt tinh tế và vô cùng tài hoa.
Bài văn phân tích tác phẩm truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 10
Trong “Lặng lẽ Sa Pa”, nhân vật ông họa sĩ già ít được bạn đọc chú ý tới, có lẽ vì ông chỉ là một nhân vật phụ. Song, nếu biết lắng lại trong cảm xúc, tìm tới những mạch sau ý nghĩa của ngôn từ và cội nguồn cảm hứng của nhà văn, chúng ta sẽ thấy ông họa sĩ không hề là người phụ. Ông vừa là nhân vật tham gia câu chuyện, đẩy các sự việc và tình tiết tiến tới, vừa là người kể chuyện. Dường như chính tác giả Nguyễn Thành Long đã hóa thân vào người nghệ sĩ cao tuổi, giàu kinh nghiệm, say mê sự nghiệp sáng tạo ấy để gửi tới bạn đọc những điều tâm đắc nhất về cuộc sống và về con người.
Một trong những điều tâm đắc nhất phải chăng đã được biểu hiện trong giây phút xáo động tâm hồn của nhà hoạ sĩ khi trò chuyện với anh thanh niên làm việc tại trạm khí tượng: “Những điều suy nghĩ đứng đắn bao giờ cũng có những vang âm, khơi gợi bao điều suy nghĩ khác trong óc người khác…”.
“Lặng lẽ Sa Pa” là một tác phẩm giàu chất thơ, ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên và con người lao động Việt Nam. Truyện ngắn này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả về những con người sống và làm việc âm thầm, lặng lẽ, nhưng có những đóng góp to lớn cho đất nước. Qua đó, tác phẩm khơi gợi niềm tự hào và tình yêu quê hương, đất nước trong mỗi chúng ta.