“Gió lạnh đầu mùa” của Thạch Lam là một truyện ngắn đặc sắc, không chỉ vẽ nên bức tranh sinh động về cuộc sống nơi phố huyện nghèo mà còn chạm đến trái tim người đọc bằng những rung cảm tinh tế về tình người. Tác phẩm là một minh chứng cho phong cách văn chương giản dị, giàu lòng nhân ái của Thạch Lam.
Truyện mở đầu bằng việc khắc họa khung cảnh mùa đông đến, cái lạnh se sắt len lỏi vào từng nếp nhà, từng mảnh đời. Cái lạnh không chỉ là yếu tố thời tiết mà còn là biểu tượng cho sự thiếu thốn, khó khăn trong cuộc sống của những người nghèo khổ.
Chiếc áo bông cũ kỹ gợi nhớ về bé Duyên đã mất sớm, kỷ vật thiêng liêng khơi gợi tình cảm gia đình sâu sắc, ấm áp. Nó không chỉ là một vật dụng giữ ấm mà còn là sợi dây kết nối quá khứ và hiện tại, là biểu tượng của tình yêu thương vô bờ bến.
Trong bối cảnh ấy, nhân vật Sơn hiện lên như một điểm sáng. Cậu bé lớn lên trong gia đình có điều kiện hơn những đứa trẻ khác, nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, xa cách. Ngược lại, Sơn giàu lòng trắc ẩn, luôn quan tâm, sẻ chia với những người xung quanh.
Hình ảnh những đứa trẻ nghèo co ro trong manh áo mỏng manh càng làm nổi bật tấm lòng nhân hậu của Sơn. Cậu bé cảm nhận sâu sắc sự khác biệt giữa hoàn cảnh của mình và những người bạn, từ đó thôi thúc hành động đẹp đẽ.
Hành động cho Hiên chiếc áo bông cũ là một chi tiết đắt giá, thể hiện rõ nét phẩm chất cao đẹp của Sơn. Chiếc áo không chỉ giúp Hiên chống chọi với cái lạnh mà còn mang đến hơi ấm của tình người, sự sẻ chia giữa những hoàn cảnh khó khăn.
Sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ thơ được thể hiện qua niềm vui giản dị của Sơn khi cho đi. Cậu bé cảm thấy “ấm áp vui vui” trong lòng, bởi vì đã làm được một việc tốt, mang lại niềm vui cho người khác.
Tuy nhiên, câu chuyện không chỉ dừng lại ở hành động cho đi. Chi tiết mẹ Hiên mang áo đến trả đã tạo nên một tình huống bất ngờ, đồng thời khẳng định phẩm chất cao đẹp của những người nghèo khổ. Dù cuộc sống khó khăn, họ vẫn giữ gìn lòng tự trọng, không muốn nhận ơn huệ một cách dễ dàng.
Hành động của mẹ Sơn khi cho mẹ Hiên vay tiền mua áo cho con đã khép lại câu chuyện bằng một cái kết đầy nhân văn. Tấm lòng bao dung, vị tha của người mẹ đã lan tỏa hơi ấm đến những mảnh đời bất hạnh, tô đậm thêm vẻ đẹp của tình người trong xã hội.
“Gió lạnh đầu mùa” không chỉ là câu chuyện về cái lạnh của thời tiết mà còn là câu chuyện về sự ấm áp của tình người. Tác phẩm đã lay động trái tim người đọc bằng những cảm xúc chân thành, giản dị, đồng thời gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái, sự sẻ chia và tình yêu thương giữa con người với con người. Đây là một tác phẩm xứng đáng được trân trọng và lưu giữ trong nền văn học Việt Nam.