“Buổi học cuối cùng” của An-phông-xơ Đô-đê là một câu chuyện cảm động về lòng yêu nước và tình yêu tiếng mẹ đẻ, được thể hiện qua hình tượng thầy Ha-men, một người thầy tận tâm và yêu nghề. Bài viết này sẽ Phân Tích đặc điểm Nhân Vật Thầy Ha-men một cách sâu sắc, làm nổi bật những phẩm chất cao đẹp của người thầy giáo vùng An-dát.
Thầy Ha-men hiện lên trước hết là một người thầy tận tâm, yêu nghề sâu sắc. Suốt bốn mươi năm gắn bó với sự nghiệp trồng người, thầy đã dành trọn tâm huyết và lòng yêu nghề cho các thế hệ học trò. Ngay cả trong buổi học cuối cùng, khi ngôi trường sắp phải đổi sang tiếng Đức, thầy vẫn giữ vững tinh thần trách nhiệm và lòng yêu nghề. Chi tiết thầy đến lớp với trang phục chỉnh tề, khác hẳn ngày thường, cho thấy sự trân trọng của thầy đối với buổi học đặc biệt này.
Lời nói và hành động của thầy Ha-men trong buổi học cuối cùng cũng thể hiện rõ sự tận tâm và lòng yêu nghề của thầy. Thầy không hề trách mắng Phrăng khi cậu bé đến muộn mà nhẹ nhàng nhắc nhở, động viên. Thầy kiên nhẫn giảng giải từng kiến thức, như muốn truyền đạt hết những gì mình biết cho học trò trước khi phải rời xa bục giảng. Điều này cho thấy, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất, thầy Ha-men vẫn luôn đặt lợi ích của học trò lên hàng đầu, cố gắng hết mình để hoàn thành nhiệm vụ cao cả của một người thầy.
Không chỉ là một người thầy tận tâm, thầy Ha-men còn là một người yêu nước sâu sắc, yêu tiếng mẹ đẻ tha thiết. Trong buổi học cuối cùng, thầy đã dành nhiều thời gian để ca ngợi vẻ đẹp và tầm quan trọng của tiếng Pháp. Thầy khẳng định rằng tiếng Pháp là “ngôn ngữ hay nhất thế giới, trong sáng nhất, vững vàng nhất”, và kêu gọi học trò hãy giữ gìn tiếng mẹ đẻ như một báu vật.
Lời nói của thầy Ha-men không chỉ thể hiện tình yêu đối với tiếng Pháp mà còn chứa đựng một ý nghĩa sâu xa về lòng yêu nước. Thầy hiểu rằng, khi một dân tộc bị áp bức, việc giữ gìn tiếng nói của mình là một hành động quan trọng để bảo tồn bản sắc văn hóa và tinh thần dân tộc. Thầy tin rằng, tiếng Pháp chính là chìa khóa để mở cánh cửa tự do cho dân tộc An-dát, giúp họ vượt qua ách áp bức của kẻ thù.
Trong giờ học viết, thầy Ha-men đã chuẩn bị những tờ mẫu mới tinh, trên đó viết dòng chữ “Pháp, An-dát” bằng chữ rông thật đẹp. Hành động này cho thấy mong muốn của thầy là học trò sẽ luôn nhớ về quê hương, đất nước và tiếng mẹ đẻ của mình. Thầy muốn khơi dậy trong lòng các em tình yêu quê hương, đất nước và ý thức về trách nhiệm bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc.
Đến cuối buổi học, khi nghe thấy tiếng kèn của quân Phổ, thầy Ha-men đã không kìm được xúc động. Thầy đứng dậy trên bục giảng, người tái nhợt, nghẹn ngào không nói nên lời. Cuối cùng, thầy đã cầm phấn viết lên bảng dòng chữ “Nước Pháp muôn năm!”. Hành động này là một biểu tượng mạnh mẽ cho lòng yêu nước sâu sắc của thầy Ha-men. Dù không thể nói hết những điều mình muốn, thầy vẫn cố gắng thể hiện tình yêu đối với Tổ quốc bằng hành động cuối cùng, đầy ý nghĩa.
Tóm lại, nhân vật thầy Ha-men trong “Buổi học cuối cùng” là một hình tượng đẹp đẽ về người thầy tận tâm, yêu nghề, yêu nước sâu sắc. Thầy là biểu tượng cho tinh thần yêu nước và lòng tự hào dân tộc của người dân An-dát nói riêng và người dân Pháp nói chung. Qua việc phân tích đặc điểm nhân vật thầy Ha-men, ta có thể thấy được những phẩm chất cao đẹp của con người và ý nghĩa sâu xa của tác phẩm. Tình yêu nước không chỉ là những hành động lớn lao mà còn là tình yêu đối với tiếng mẹ đẻ, đối với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.