“Các ngươi hãy đem hết thảy Phần Mười, hầu cho có lương thực trong nhà Ta. Và từ nay các ngươi khá lấy điều này mà thử Ta, Đức Giê-hô-va vạn quân phán, xem Ta có mở các cửa sổ trên trời cho các ngươi, đổ phước xuống cho các ngươi đến nỗi không chỗ chứa chăng!” (câu 10).
Trong bối cảnh xã hội hiện đại, việc dâng phần mười có thể gây ra nhiều tranh cãi và thắc mắc. Tuy nhiên, Kinh Thánh khẳng định rõ ràng về tầm quan trọng của việc này, không chỉ là một nghĩa vụ tôn giáo mà còn là một nguyên tắc thiêng liêng mở ra cánh cửa cho sự ban phước dồi dào từ Đức Chúa Trời.
Chúa cáo buộc dân Do Thái ăn trộm Ngài khi họ không dâng phần mười hoa lợi. Theo Luật Pháp Môi-se, phần mười hoa lợi, nông sản hay gia súc là thuộc về Chúa (Lê-vi Ký 27:30, Dân Số Ký 18:21). Kinh Thánh cho biết cả thế gian đều thuộc về Chúa (Thi-thiên 24:1; A-ghê 2:8), và loài người được giao quản lý tài sản của Ngài. Nhiều người cho rằng thành công của họ là do tài năng và công sức cá nhân. Tuy nhiên, ngay cả tài năng và sức khỏe cũng đến từ Chúa (1 Phi-e-rơ 4:10; Phục-truyền Luật-lệ Ký 8:18).
Chúa thách thức người Do Thái dâng phần mười, hứa rằng Ngài sẽ ban phước dồi dào trên họ. Câu 10 trong Ma-la-chi đoạn 3 là chỗ duy nhất trong Kinh Thánh Chúa cho phép chúng ta “thử” Ngài. Đây là lời hứa mạnh mẽ về sự ban phước vô hạn khi chúng ta vâng phục Ngài trong việc dâng hiến.
Ảnh minh họa một người dâng hiến tài chính, thể hiện sự vâng phục và tin tưởng vào lời hứa ban phước từ Chúa khi dâng phần mười.
Việc dâng phần mười không chỉ giới hạn trong Luật Pháp Môi-se mà là một nguyên tắc phổ quát. Ông Áp-ra-ham đã dâng phần mười cho Vua Mên-chi-xê-đéc (Sáng-thế Ký 14:20), và ông Gia-cốp đã khấn nguyện dâng phần mười nếu được Chúa bảo vệ (Sáng-thế Ký 28:20-22). Như vậy, việc dâng hiến đã có từ trước Luật Pháp và vẫn tiếp tục được thực hành.
Chúa Giê-xu đã chấp nhận việc dâng phần mười khi Ngài quở trách những người Pha-ri-si vì họ quá chú trọng đến việc dâng phần mười các loài rau mà quên đi những điều quan trọng hơn trong luật pháp (Ma-thi-ơ 23:23). Ngài khẳng định rằng chúng ta nên làm cả hai: dâng phần mười và thực hành công lý, lòng thương xót và trung tín.
Trong thời Tân Ước, việc dâng hiến mang tính tự nguyện, xuất phát từ tấm lòng yêu mến Chúa và tùy theo khả năng (2 Cô-rinh-tô 9:6-7). Theo Billy Graham, phần mười là phần chúng ta trả lại cho Chúa, và những gì dâng thêm là món quà thực sự. Sứ đồ Phao-lô khuyên chúng ta dâng thân thể mình làm sinh tế sống (Rô-ma 12:1), nghĩa là dâng trọn vẹn đời sống mình để phục vụ Chúa.
Vậy, việc dâng phần mười không chỉ là việc dâng tiền bạc mà còn là sự dâng hiến toàn bộ con người chúng ta cho Chúa. Nó là biểu hiện của lòng biết ơn, sự tin tưởng và vâng phục Ngài. Khi chúng ta trung tín dâng hiến, chúng ta mở lòng mình để đón nhận sự ban phước dồi dào từ Đức Chúa Trời.
Bạn có trung tín trong việc dâng phần mười không? Bạn có muốn dâng thêm không? Bạn đã từng trải nghiệm sự ban phước của Chúa khi trung tín dâng hiến chưa? Hãy suy ngẫm và cầu nguyện để hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của việc dâng phần mười và kinh nghiệm sự ban phước của Chúa trong cuộc sống của bạn.
Lạy Chúa, xin giúp con dâng hiến với tấm lòng yêu mến Ngài. Xin Ngài đoái nhậm những của lễ của con và ban phước dư dật trên con. A-men.