Câu chuyện về Michael là minh chứng sống động cho thấy âm nhạc có thể thay đổi cuộc đời, đặc biệt là với những người mắc chứng ADHD (Attention Deficit Hyperactivity Disorder).
Michael gặp nhiều khó khăn ngay từ khi mới chào đời. Các bác sĩ lo ngại về tổn thương não do thiếu oxy. Tuy nhiên, Michael đã vượt qua tất cả, trở thành một cậu bé kháu khỉnh, đáng yêu nhưng cũng rất hiếu động.
“Peter Started Playing The Piano When He Was 6”. Vào năm 6 tuổi, trong một bài kiểm tra ở trường, người ta nhận thấy Michael gặp khó khăn trong việc cầm bút đúng cách. Cậu bé được chẩn đoán mắc chứng “rối loạn chức năng não tối thiểu” (nay là ADHD). Điều này giải thích cho những hành vi của Michael: khó tập trung, dễ xao nhãng, hay quên và luôn cần sự chú ý.
Các chuyên gia khuyên nên cho Michael đi học sớm, nhưng mẹ cậu đã hối hận về quyết định này. Michael gặp khó khăn ở trường, không hiểu bài và khiến giáo viên bực mình vì quá hiếu động.
Bước ngoặt đến khi Michael 9 tuổi. Cậu bé tìm thấy một cây đàn piano đồ chơi và bắt đầu tự mày mò chơi những giai điệu quen thuộc. Gia đình nhận ra tài năng của Michael và tạo điều kiện để cậu học piano.
Những bài học piano đã giúp Michael tập trung hơn trong lớp và hiểu bài tốt hơn. Quan trọng nhất, cậu bé bắt đầu tin vào bản thân mình. Trước khi chơi piano, Michael luôn nghĩ mình ngốc nghếch và không làm được những việc như những đứa trẻ khác. Piano là thứ mà Michael giỏi, và không phải ai cũng làm được.
Âm nhạc đã thay đổi cuộc đời Michael. Việc học đọc nhạc giúp cậu tập trung, cải thiện việc học ở trường và nâng cao lòng tự trọng. Tài năng âm nhạc của Michael ngày càng hoàn thiện, sự tự tin của cậu cũng tăng lên. Thính giác của Michael trở nên nhạy bén hơn, giúp cậu ghi nhớ thông tin dễ dàng hơn.
Michael tốt nghiệp trung học và tiếp tục học âm nhạc tại trường cao đẳng. Cậu đã sử dụng chứng khó đọc của mình như một lợi thế, cô đọng những cuốn sách giáo khoa dày cộp thành một vài trang nguyên tắc cơ bản. Sau khi làm giáo viên âm nhạc tư nhân, Michael lấy bằng thạc sĩ về sáng tác.
Kinh nghiệm cá nhân đã truyền cảm hứng cho Michael nghiên cứu về tác động của âm nhạc đối với những người gặp khó khăn trong học tập. Anh phát hiện ra nghiên cứu của Glenn Schellenberg cho thấy trẻ em học nhạc cụ đạt điểm cao hơn trong các bài kiểm tra IQ so với trẻ em không học nhạc. Chơi nhạc cụ kích hoạt cả hai bán cầu não, giúp não bộ xử lý thông tin hiệu quả hơn.
Câu chuyện của Michael cho thấy rằng âm nhạc có thể là một công cụ mạnh mẽ để giúp những người mắc ADHD phát triển và đạt được thành công.