“Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng không chỉ là câu chuyện về một vật kỷ niệm, mà còn là biểu tượng sâu sắc cho tình phụ tử thiêng liêng trong hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt. Tác phẩm xoay quanh những cung bậc cảm xúc phức tạp giữa ông Sáu và bé Thu, từ sự xa cách ban đầu đến tình yêu thương vô bờ bến.
Ông Sáu, người lính cách mạng, trở về thăm nhà sau nhiều năm xa cách. Bé Thu, con gái ông, lớn lên trong sự thiếu vắng hình bóng cha, chỉ biết đến ông qua tấm ảnh cũ. Vết sẹo trên mặt ông Sáu đã khiến bé Thu không nhận ra cha mình.
Sự xa lạ và bướng bỉnh của bé Thu đã tạo nên những tình huống đầy xót xa. Cô bé không cho ông Sáu gọi mình là “con”, hất tung cả trứng cá mà ông gắp cho. Hành động này khiến ông Sáu vô cùng giận dữ và đã đánh con. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một trái tim khao khát tình phụ tử.
Trước khi ông Sáu phải trở lại chiến trường, bé Thu đã nhận ra cha và ôm chầm lấy ông, khóc nức nở. Khoảnh khắc đoàn tụ ngắn ngủi ấy đã trở thành nguồn động lực lớn lao cho ông Sáu trong những ngày tháng chiến đấu gian khổ.
Ở chiến khu, ông Sáu dồn hết tình yêu thương và nỗi nhớ con vào việc làm chiếc lược ngà. Chiếc lược không chỉ là một món quà vật chất, mà còn là biểu tượng cho tình phụ tử thiêng liêng, là lời hứa của người cha với đứa con bé bỏng. Ông tỉ mỉ chạm khắc từng đường nét trên chiếc lược, mong muốn khi trở về sẽ trao tận tay cho con gái yêu quý.
Nhưng chiến tranh tàn khốc đã cướp đi sinh mạng của ông Sáu. Trong một trận càn, ông đã hi sinh. Trước khi nhắm mắt, ông Sáu trăn trối trao chiếc lược ngà cho người đồng đội, nhờ anh mang về cho bé Thu.
Chiếc lược ngà, dù không được trao tận tay, vẫn là minh chứng cho tình yêu thương vô bờ bến của người cha dành cho con gái. Nó là kỷ vật thiêng liêng, gắn liền với những kỷ niệm đẹp đẽ và nỗi đau mất mát. “Chiếc lược ngà” không chỉ là câu chuyện về chiến tranh mà còn là bài ca về tình phụ tử, về sức mạnh của tình yêu thương có thể vượt qua mọi hoàn cảnh.