Lũy tre là một hình ảnh quen thuộc, gắn liền với làng quê Việt Nam. Hình ảnh này không chỉ đi vào đời sống mà còn đi vào thơ ca, nhạc họa, trở thành một biểu tượng đẹp đẽ của quê hương. Bài thơ “Lũy tre” của Nguyễn Công Dương đã khắc họa một cách sinh động và chân thực vẻ đẹp của lũy tre trong những khoảnh khắc khác nhau của một ngày.
Mở đầu bài thơ là khung cảnh buổi sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng.
“Mỗi sớm mai thức dậy
Luỹ tre xanh rì rào
Ngọn tre cong gọng vó
Kéo mặt trời lên cao.”
Lũy tre hiện lên với màu xanh tươi mát, tràn đầy sức sống. Hình ảnh “ngọn tre cong gọng vó” gợi liên tưởng đến một sức mạnh phi thường, vươn mình đón ánh nắng ban mai. Lũy tre không chỉ đơn thuần là một loài cây mà còn là biểu tượng của sự vươn lên, của khát vọng hướng tới tương lai.
Lũy tre xanh rì rào buổi sớm mai, ngọn tre cong mình như đang kéo mặt trời lên cao, một hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam.
Đến buổi trưa, khi cái nắng gay gắt bao trùm, lũy tre lại mang một vẻ đẹp khác:
“Những trưa đồng đầy nắng
Trâu nằm nhai bóng râm
Tre bần thần nhớ gió
Chợt về đầy tiếng chim.”
Lũy tre trở thành nơi trú ẩn cho trâu bò, mang đến bóng râm mát mẻ. Từ “bần thần” gợi lên một cảm giác man mác buồn, như thể lũy tre cũng có tâm trạng, cũng biết nhớ nhung. Tiếng chim hót ríu rít làm cho không gian trở nên sống động hơn, xua tan đi cái oi ả của buổi trưa hè.
Khi mặt trời lặn, màn đêm buông xuống, lũy tre lại tiếp tục sứ mệnh của mình:
“Mặt trời xuống núi ngủ
Tre nâng vầng trăng lên
Sao, sao treo đầy cành
Suốt đêm dài thắp sáng.”
Lũy tre trở thành người bạn đồng hành của vầng trăng, cùng nhau chiếu sáng cho làng quê. Hình ảnh “sao, sao treo đầy cành” là một sự sáng tạo độc đáo, mang đến một không gian lung linh, huyền ảo.
Cuối cùng, khi gà gáy báo hiệu một ngày mới sắp đến:
“Bỗng gà lên tiếng gáy
Xôn xao ngoài luỹ tre
Đêm chuyển dần về sáng
Mầm măng đợi nắng về.”
Lũy tre lại trở về với nhịp sống bình dị, chuẩn bị cho một ngày mới. Hình ảnh “mầm măng đợi nắng về” là biểu tượng của sự sinh sôi, nảy nở, của niềm tin vào một tương lai tươi sáng.
Bài thơ “Lũy tre” của Nguyễn Công Dương không chỉ là một bức tranh về lũy tre mà còn là một bức tranh về làng quê Việt Nam, về những con người sống gắn bó với quê hương. Lũy tre không chỉ là một loài cây mà còn là một người bạn, một người đồng hành, một biểu tượng của vẻ đẹp và sức sống của dân tộc Việt Nam. Nội Dung Bài Thơ Lũy Tre đã thể hiện sâu sắc tình yêu quê hương đất nước của tác giả.