Cuối tháng 5, khi cái nắng hè oi ả bao trùm vùng biên giới, nhiều học sinh tranh thủ những ngày nghỉ để thư giãn, xem tivi, hoặc du lịch cùng gia đình sau những tháng ngày học tập miệt mài.
Khác với nhiều bạn bè, những mùa hè của tôi từ nhỏ đến lớn, dù không phải phụ giúp gia đình việc đồng áng hay buôn bán, lại gắn liền với những buổi học thêm liên miên.
“Chạy show” mùa hè
Ngày bé, sau mỗi năm học, phần thưởng của tôi là một chuyến đi Sài Gòn, Hà Tiên hoặc Vũng Tàu cùng ba mẹ. Nhưng sau đó là chuỗi ngày cặm cụi học hè.
Càng lớn, thời gian tận hưởng mùa hè của tôi càng ít đi. Dù kỳ nghỉ hè kéo dài hơn hai tháng, tôi chỉ có thể vui chơi thoải mái trong một, hai tuần đầu. Sau đó, tôi bắt đầu tìm thầy cô để đăng ký học thêm theo yêu cầu của ba mẹ.
Dù học lực khá giỏi, gia đình tôi vẫn lo lắng tôi sẽ “kém cạnh bạn bè” nếu không học thêm. Bản thân tôi cũng cảm thấy áp lực khi thấy bạn bè học hành chăm chỉ, từ cơ bản đến nâng cao.
Những lúc xem tivi, thấy hình ảnh học sinh ngày xưa được vui chơi thỏa thích, không lo lắng về bài vở hay sự thua kém bạn bè, tôi không khỏi thèm thuồng. Ở quê ngoại Tân Châu, những đứa trẻ cùng trang lứa chỉ phụ giúp ba mẹ một buổi rồi rủ nhau tắm sông, bắt cá, chơi những trò chơi dân gian.
Còn mùa hè của tôi là những buổi “chạy show” từ nhà thầy đến nhà cô. Với bộ sách giáo khoa mới, vài cây bút và quyển vở, tôi bắt đầu học hè. Toán, văn, Anh, lý, hóa, mỗi môn 3 buổi/tuần, mỗi buổi 1,5 tiếng. Ba mẹ thay nhau đưa đón, hoặc tôi tự đạp xe đi học. May mắn là các địa điểm học không quá xa nhà.
Nhiều khi lịch học san sát nhau, sáng học toán xong phải chạy ngay sang học văn, chiều học lý. Nếu cô giáo bận và cho nghỉ, tôi lại phải học bù vào chủ nhật. Năm cấp II, tôi học thêm văn với hai giáo viên, có những hôm mệt mỏi đến mức không kịp ăn uống, chỉ cố gắng chạy cho kịp giờ học.
Rủ nhau trốn học thêm
Việc học quá nhiều khiến tôi kiệt sức. Có những hôm học đến 9 giờ tối, về nhà chỉ kịp ăn cơm rồi đi ngủ, không còn sức làm bài tập. Bên cạnh đó, tôi vẫn phải tham gia các hoạt động hè do trường tổ chức.
Những ngày nghỉ trọn vẹn của tôi không nhiều. Ngay cả khi được nghỉ, tôi vẫn phải mang bài tập ra làm. Những hôm học ít, tôi thường đi ăn uống, dạo phố với bạn bè. Hoặc về nhà xem tivi, đọc truyện, nghe nhạc, đánh cầu lông với lũ trẻ trong xóm.
Hiếm khi có một ngày hè trọn vẹn, không vướng bận lịch học hay bài tập, tôi rủ bạn bè sang các huyện thị lân cận chơi cho thỏa thích rồi chiều về. Đến Long Xuyên thì đi trung tâm thương mại, ăn cơm tấm, xem phim. Vào Tịnh Biên, Tri Tôn thì dạo chơi trên những cánh đồng thốt nốt, thưởng thức món ăn Campuchia hoặc tìm những địa điểm đẹp để chụp ảnh. “Được đi chơi là mừng rồi,” tôi thường nói với bạn mình.
Nhớ lại chuyện cũ, tôi vẫn thấy buồn cười. Thật ra, thỉnh thoảng tôi cũng trốn học để đi chơi cùng bạn bè. Đi thì vui nhưng cũng lo lắng, sợ bị cô giáo gọi điện về mách phụ huynh. Vài lần, sau khi mẹ đưa đến chỗ học, tôi liền trèo lên xe của đám bạn đang chờ sẵn rồi cả bọn đi chơi. Đến gần giờ tan học, tôi lại ra đứng đợi mẹ đến đón. May mắn là tôi ít khi bị mách lẻo, nhưng thỉnh thoảng ba tôi vẫn đến gặp thầy cô để hỏi xem tôi có đi học đầy đủ không.
Thời đó, tôi chưa có điện thoại thông minh để lướt web như các bạn. Muốn lên mạng, tôi phải ra tiệm net gần nhà chơi khoảng một, hai tiếng. Hè năm lớp 6, vì mải mê chơi game và trốn học, tôi bị ba mẹ bắt gặp và “ăn đòn” một trận.
Buổi cắm trại hè cuối cùng
Mùa hè đáng nhớ nhất trong đời học sinh của tôi là hè năm lớp 12. Dù phải học thêm nhiều hơn những năm trước để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp và đại học, đó lại là một mùa hè sôi động và ý nghĩa nhất.
Sau khi kết thúc năm học, trường tôi tổ chức cắm trại tại trường cho học sinh khối 12. Đây là hoạt động thường niên của trường, tạo cơ hội cho chúng tôi lưu giữ những kỷ niệm đẹp trước khi mỗi người một ngả. Trong buổi lễ, chúng tôi còn được chơi trò ném bóng nước và bột màu vào nhau.
Lớp tôi có 38 người. Để chuẩn bị cho buổi cắm trại, chúng tôi chia thành nhiều nhóm để thực hiện các công đoạn khác nhau. Sau hai ngày chuẩn bị, lều trại của lớp đã hoàn thành. Lều khá rộng rãi, có vách ngăn nhỏ cho nam và nữ, xung quanh trang trí theo kiểu cây nhà lá vườn, phía trước còn có bàn để bán đồ ăn cho các lều khác.
Sáng sớm hôm đó, sân trường đã kín lều trại của khối 12 với đủ màu sắc, tạo nên một không khí náo nhiệt. Lớp nào cũng bán đồ ăn, đồ uống, nên chúng tôi tha hồ vui chơi cả ngày mà không sợ đói. Chiều muộn, chúng tôi được thầy cô cho phép đốt lửa trại ở khu vực sân trống của trường, nơi đối diện nhà tôi. Sau buổi cắm trại, chúng tôi chia tay nhau để tập trung cho kỳ thi quan trọng nhất. Mùa hè tuy vui nhưng cũng ngắn ngủi vì chúng tôi phải dồn sức cho con đường vào đại học.
Sau này, khi lên đại học, do lịch học kết thúc muộn và bận đi làm thêm, tôi ít có dịp về quê. Nhưng mỗi khi về, tôi lại cùng bạn bè ôn lại những mùa hè đã qua, những buổi học thêm bù đầu, những lần trốn học đi chơi, những lo lắng sợ thầy cô mách lẻo, và những lần gặp nhau ở tiệm net. Mùa hè thời học sinh của tôi là như vậy đó, chơi thì ít mà học thêm thì nhiều, và không có “chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng” lãng mạn như trong thơ của Đỗ Trung Quân!
Môn học hè yêu thích nhất của tôi là bơi lội
Hè năm lớp 6, tôi được đi học bơi. Khi đó, tôi chỉ học thêm toán và văn, nên vẫn còn thời gian và sức lực cho bơi lội. Địa điểm học là một hồ bơi khá lớn và nổi tiếng, cách nhà tôi 6-7km. Thầy dạy bơi là bạn của ba tôi. Mỗi ngày, ba mẹ tôi đưa tôi đến hồ bơi lúc 9 giờ sáng và nhìn tôi tập bơi trong hai tiếng. Thời gian học không cố định, có thể học bao nhiêu buổi mỗi tuần tùy thích.
Đây có lẽ là môn học hè khiến tôi hào hứng và chăm chỉ đi học nhất, có khi đến 6 buổi/tuần. Sau mấy tháng hè, tôi đã biết bơi, dù chưa giỏi, và phải tạm dừng để tập trung học ở trường.