Site icon donghochetac

Nhà Bác Học Ê-đi-xơn: Từ Cậu Bé “Đần Độn” Đến Huyền Thoại Phát Minh

Ê-đi-xơn, người đã mang ánh sáng đến cho thế giới với phát minh vĩ đại – bóng đèn điện, không chỉ là một nhà phát minh. Ông còn là biểu tượng cho sự kiên trì, sáng tạo và khả năng vượt qua những định kiến. Ít ai biết rằng, thuở nhỏ, Ê-đi-xơn từng bị coi là một học sinh “dốt nát” và thậm chí bị nghi ngờ về trí tuệ.

Câu chuyện về tuổi thơ của Ê-đi-xơn cho thấy sự khác biệt giữa một bộ óc tò mò, ham học hỏi và một môi trường giáo dục gò bó. Sự tò mò của ông không có giới hạn, khiến ông luôn đặt ra những câu hỏi “vì sao” về thế giới xung quanh.

Một trong những kỷ niệm hài hước và đáng nhớ nhất là khi Ê-đi-xơn cố gắng tự mình ấp trứng gà. Cậu bé đã nằm sấp trong chuồng gà nhà hàng xóm, với hy vọng kỳ diệu có thể ấp ra những chú gà con. Hành động này, trong mắt nhiều người, có vẻ ngốc nghếch, nhưng nó lại thể hiện sự tò mò và khát khao khám phá thế giới tự nhiên của Ê-đi-xơn.

Năm lên 7 tuổi, Ê-đi-xơn bắt đầu đi học. Tuy nhiên, phương pháp giảng dạy khô khan của thầy giáo Ănggơ không phù hợp với một cậu bé luôn tràn đầy những ý tưởng sáng tạo và những câu hỏi “kỳ quặc”. Trong khi cả lớp đang học “1+1=2”, Ê-đi-xơn lại tự hỏi liệu có thể tạo ra điện bằng cách cọ xát lông mèo.

Thầy Ănggơ, vốn không ưa những học sinh “mất tập trung”, càng không thích Ê-đi-xơn. Sau ba tháng, kết quả học tập của Ê-đi-xơn xếp “nhất từ dưới lên”. Thầy giáo đã yêu cầu mẹ của Ê-đi-xơn đến trường để trao đổi về tình hình học tập của cậu.

Tại buổi gặp mặt, thầy Ănggơ thẳng thắn nhận xét rằng Ê-đi-xơn “không học kịp các bạn” và “thích thắc mắc những điều kỳ quặc”. Bà Nanxi, mẹ của Ê-đi-xơn, một giáo viên giàu kinh nghiệm, không đồng ý với đánh giá này. Bà tin rằng con trai mình là một đứa trẻ thông minh, chỉ là cách tiếp cận của trường học không phù hợp với cá tính của cậu.

Bà Nanxi đã tranh luận với thầy Ănggơ về việc đánh giá trí thông minh của một đứa trẻ chỉ dựa trên điểm số. Bà đưa ra ví dụ về Newton, người đã đặt câu hỏi “tại sao quả táo lại rơi xuống mà không rơi lên trời?” và từ đó khám phá ra định luật vạn vật hấp dẫn. Bà cho rằng những câu hỏi “kỳ quặc” của Ê-đi-xơn có thể là dấu hiệu của một bộ óc thiên tài.

Tuy nhiên, thầy Ănggơ vẫn giữ quan điểm của mình. Ông cho rằng trí lực của Ê-đi-xơn “không được bình thường như những đứa trẻ khác”. Cuối cùng, bà Nanxi quyết định đưa Ê-đi-xơn về nhà và tự mình dạy dỗ con trai. Đây là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của nhà bác học tương lai.

Chính sự dạy dỗ tận tâm của mẹ và môi trường học tập tự do đã giúp Ê-đi-xơn phát huy tối đa tiềm năng của mình. Ông bắt đầu tự nghiên cứu những hiện tượng tự nhiên và thực hiện những thí nghiệm sáng tạo.

Câu nói nổi tiếng của Ê-đi-xơn: “Thiên tài chính là 1% cảm hứng và 99% mồ hôi” đã trở thành một nguồn động lực lớn cho những người muốn theo đuổi đam mê và đạt được thành công. Câu chuyện về cuộc đời ông là minh chứng cho thấy, sự kiên trì, sáng tạo và niềm đam mê sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và đạt được những thành tựu vĩ đại.

Exit mobile version