Site icon donghochetac

Người Là Cha Là Bác Là Anh: Tấm Lòng Son Sắt Với Bác Hồ Chí Minh

Vui sao một sáng tháng Năm, khi đường về Việt Bắc mở ra, để lòng ta được lên thăm Bác Hồ kính yêu. Khung cảnh hiện ra thật thanh bình, suối dài xanh mướt ôm ấp những nương ngô, bốn phương lồng lộng khí trời thủ đô với gió ngàn mát rượi.

Bác Hồ gọi con đến bên bàn làm việc. Bác vẫn ngồi đó, vẫn viết, trong căn nhà sàn đơn sơ quen thuộc. Một chú bồ câu trắng ngây thơ, tìm kiếm những hạt thóc rơi quanh bồ công văn của Bác. Bác bảo chim cứ ăn đi, Bác còn bận tiếp khách văn đến nhà. Hình ảnh Bác giản dị, gần gũi như một người cha hiền từ.

Bàn tay con được nắm lấy bàn tay cha, bàn tay Bác ấm áp, truyền vào da vào lòng một nguồn sức mạnh vô biên. Bác ngồi đó, lớn lao, bao la như cả trời xanh, biển rộng, ruộng đồng, sông núi Việt Nam. Bác Hồ là cha của chúng con, là hồn thiêng sông núi. Con muốn được ôm hôn má Bác, hôn lên mái đầu tóc bạc phơ, hôn chòm râu mát rượi, biểu tượng của hòa bình.

Ôi cái tên kính yêu, Hồ Chí Minh! Trong sáng lòng anh du kích, nửa đêm bôn tập diệt đồn giặc. Vững tay người chiến sĩ nông thôn, biến sỏi đá thành sắn gạo nuôi quân. Anh thợ mỏ, má anh vàng thuốc pháo, cánh tay anh dày sẹo lửa gang.

Và những em nhỏ đốt đuốc đến trường làng, các chị dân công mòn đêm vận tải. Các anh chị, các em ơi, có phải mỗi khi lòng ta xao xuyến rung rinh, môi ta thầm kêu Bác: Hồ Chí Minh! Và mỗi trận, mỗi mùa vui thắng lợi, đôi mắt Bác hiện lên cười phấn khởi. Ta lớn cao lên, bay bổng diệu kỳ trên đường dài, hai cánh đỡ ta đi…

Bác Hồ đó, là lòng ta yên tĩnh. Ôi người cha với đôi mắt mẹ hiền! Giọng của Người, không phải sấm trên cao, mà thấm từng tiếng, ấm vào lòng mong ước. Con nghe Bác, tưởng nghe lời non nước, tiếng ngày xưa và cả tiếng mai sau…

Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị, màu quê hương bền bỉ đậm đà. Ta bên Người, Người toả sáng trong ta. Ta bỗng lớn ở bên Người một chút. Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút, trán mênh mông, thanh thản một vùng trời.

Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười, quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi! Người rực rỡ một mặt trời cách mạng, mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng, đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người.

Hồ Chí Minh Người ở khắp nơi nơi…

Hồn biển lớn đón muôn lời thủ thỉ, lắng từng câu, từng ý chưa thành. Người là Cha, là Bác, là Anh. Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ. Người ngồi đó, với cây chì đỏ, vạch đường đi, từng bước, từng giờ…

Không gì vinh bằng chiến đấu dưới cờ Đảng chói lọi Hồ Chí Minh vĩ đại! Con nhớ hết mỗi lời Người dạy: Kháng chiến gian nan, kháng chiến trường kỳ. Bác bảo đi, là đi. Bác bảo thắng, là thắng. Việt Nam có Bác Hồ, Thế giới có Xta-lin. Việt Nam phải tự do, Thế giới phải hoà bình! Chúng con chiến đấu hy sinh, tấm lòng son sắt, đinh ninh lời thề.

Bắt tay Bác tiễn ra về, nhớ hoài buổi sáng mùa hè chiến khu…

Exit mobile version