Bài thơ “Chiều sông Thương” của Hữu Thỉnh đã khơi gợi trong em những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến về vẻ đẹp bình dị và tình yêu quê hương sâu sắc. Từng câu chữ như vẽ nên một bức tranh quê thanh bình, nơi con sông Thương hiền hòa chảy trôi, gắn liền với những kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ.
Bài thơ mở ra với hình ảnh người con xa quê trở về, lòng bồi hồi xúc động trước cảnh vật thân thương:
“Đi suốt cả ngày thu
vẫn chưa về tới ngõ
dùng dằng hoa Quan họ
nở tím bên bờ sông”
Cảm giác “dùng dằng” ấy diễn tả thật tinh tế sự quyến luyến, bịn rịn của người con trước vẻ đẹp của quê hương. Màu tím của hoa Quan họ như níu giữ bước chân, khiến lòng người thêm xao xuyến.
Tiếp theo đó, bức tranh sông Thương hiện ra thật sống động và nên thơ:
“nước vẫn nước đôi dòng
chiều vẫn chiều lưỡi hái
những gì sông muốn nói
cánh buồm đang hát lên”
Cách điệp cấu trúc “vẫn” như khẳng định sự trường tồn, vĩnh cửu của dòng sông quê hương. Hình ảnh “cánh buồm đang hát lên” gợi liên tưởng đến một cuộc sống thanh bình, no ấm, nơi con người hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp. Em cảm nhận được niềm vui, sự hân hoan của cảnh vật như đang chào đón người con trở về.
Không chỉ có dòng sông, những hình ảnh khác của quê hương cũng được Hữu Thỉnh khắc họa một cách tài tình:
“đám mây trên Việt Yên
rủ bóng về Bố Hạ
lúa cúi mình giấu quả
ruộng bời con gió xanh”
Những đám mây “rủ bóng” tạo nên một không gian thanh bình, yên ả. Cánh đồng lúa “cúi mình giấu quả” thể hiện sự trù phú, no ấm của quê hương. Em cảm nhận được hương vị của đất đai, của những hạt gạo thơm ngon.
Đặc biệt, em rất ấn tượng với những câu thơ miêu tả sự cần cù, chịu khó của người dân quê:
“nước màu đang chảy ngoan
giữa lòng mương máng nổi
mạ đã thò lá mới
trên lớp bùn sếnh sang”
Hình ảnh “nước màu đang chảy ngoan” cho thấy sự chăm chút, tỉ mỉ của người nông dân trong việc tưới tiêu, chăm sóc đồng ruộng. Những mầm mạ non “thò lá mới” thể hiện sức sống mãnh liệt của quê hương. Em cảm nhận được sự gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên, giữa lao động và cuộc sống.
Bài thơ kết thúc bằng những cảm xúc dâng trào, mãnh liệt:
“ôi con sông màu nâu
ôi con sông màu biếc
dâng cho mùa sắp gặt
bồi cho mùa phôi thai”
Điệp từ “ôi” cùng với những sắc màu “nâu”, “biếc” của dòng sông thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc, thiết tha của tác giả. Con sông Thương không chỉ là nguồn sống mà còn là biểu tượng của sự thịnh vượng, ấm no của quê hương.
Sau khi đọc bài thơ “Chiều sông Thương”, em cảm thấy yêu thêm quê hương mình, trân trọng những giá trị văn hóa truyền thống. Bài thơ không chỉ là một bức tranh đẹp về cảnh vật mà còn là một khúc ca ngọt ngào về tình người, tình đất. Em tin rằng, những cảm xúc này sẽ còn mãi trong tim em, theo em trên suốt chặng đường đời.