Tuổi thơ của mỗi người con đất Việt, ai mà chẳng khắc ghi những kỷ niệm êm đềm bên cánh đồng lúa vàng. Và trong ký ức ấy, Mùi Rơm Rạ Quê Mình luôn là một nốt nhạc trầm bổng, ngân vang mãi trong tim.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê yên bình, nơi những cánh đồng lúa trải dài mênh mông. Không gian ấy không chỉ là nơi sản xuất ra hạt gạo nuôi sống con người, mà còn là nơi ươm mầm những kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp.
Trong trí nhớ tôi, những buổi trưa hè oi ả, cả bọn trẻ con trong làng rủ nhau ra đồng chơi. Chúng tôi chạy nhảy trên những thửa ruộng đã gặt xong, nô đùa với những đống rơm rạ cao ngút. Mùi rơm rạ khô nồng quyện với mùi đất phảng phất, tạo nên một thứ hương thơm đặc trưng, khó lẫn vào đâu được.
Mùi rơm rạ ấy không chỉ là mùi của cây cỏ, của đất trời, mà còn là mùi của mồ hôi, của sự cần cù lao động. Tôi nhớ những buổi chiều theo mẹ ra đồng, nhìn mẹ cặm cụi gặt lúa dưới cái nắng gay gắt. Những giọt mồ hôi rơi trên khuôn mặt mẹ, thấm vào từng hạt lúa, từng cọng rơm.
Rồi những đêm đông lạnh giá, cả gia đình tôi lại quây quần bên bếp lửa rơm. Ngọn lửa bập bùng sưởi ấm cả căn nhà, xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông. Mùi rơm rạ cháy thoang thoảng, hòa quyện với mùi khói bếp, mùi thức ăn, tạo nên một không khí ấm cúng, thân thương.
Mùi rơm rạ quê mình còn là mùi của những bữa cơm ngon. Cơm được nấu bằng rơm rạ thường có vị thơm đặc biệt, dẻo và ngọt hơn. Mỗi khi có dịp về quê, tôi lại thèm thuồng được ăn một bát cơm nóng hổi, nấu bằng rơm rạ, để được sống lại những ký ức tuổi thơ.
Giờ đây, khi đã rời xa quê hương để lên thành phố học tập và làm việc, tôi vẫn luôn nhớ về mùi rơm rạ quê mình. Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng, tôi lại nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, cố gắng hình dung lại mùi hương thân thương ấy. Mùi rơm rạ như một liều thuốc tinh thần, giúp tôi xoa dịu những nỗi nhớ nhà, tiếp thêm động lực để tôi cố gắng hơn nữa.
Mùi rơm rạ quê mình không chỉ là một mùi hương, mà còn là một phần của tuổi thơ, là một phần của quê hương, là một phần của con người tôi. Dù đi đâu, về đâu, tôi vẫn sẽ luôn mang theo mùi hương ấy trong tim, như một hành trang quý giá trên con đường đời.