Khổ 2 bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải là một bức tranh sống động về mùa xuân của đất nước, đồng thời thể hiện khát vọng cống hiến chân thành của tác giả. Bài viết này sẽ đi sâu vào phân tích khổ thơ này, khám phá những giá trị nghệ thuật và tư tưởng sâu sắc mà nó mang lại.
Khổ thơ mở ra với hình ảnh những con người cụ thể đang góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Người chiến sĩ mang lộc xuân trên lưng, biểu tượng cho sức sống và niềm tin chiến thắng
Hình ảnh “người cầm súng” gợi lên những người lính đang ngày đêm bảo vệ tổ quốc, mang trên vai trọng trách giữ gìn hòa bình cho đất nước. “Lộc giắt đầy trên lưng” không chỉ là hình ảnh tả thực về những cành lá ngụy trang mà còn là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt, niềm tin chiến thắng và khát vọng hòa bình. “Lộc” ở đây mang ý nghĩa của sự sinh sôi, nảy nở, tượng trưng cho những điều tốt đẹp mà người lính đang chiến đấu để bảo vệ.
Tiếp theo đó là hình ảnh những người lao động hăng say sản xuất:
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Hình ảnh “người ra đồng” gợi lên những người nông dân cần cù, một nắng hai sương, đang miệt mài lao động để tạo ra những mùa vàng bội thu. “Lộc trải dài nương mạ” là hình ảnh những mầm non xanh tươi đang vươn lên mạnh mẽ, tượng trưng cho sự ấm no, hạnh phúc và tương lai tươi sáng của đất nước. Từ “lộc” ở đây mang ý nghĩa của sự trù phú, sung túc, tượng trưng cho những thành quả lao động mà người nông dân đang gieo trồng và vun đắp.
Hai hình ảnh “người cầm súng” và “người ra đồng” song hành cùng nhau, tạo nên một bức tranh toàn cảnh về đất nước Việt Nam trong thời kỳ xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa nhiệm vụ bảo vệ hòa bình và phát triển kinh tế, giữa chiến đấu và lao động. Cả hai lực lượng này đều đóng vai trò quan trọng trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước, góp phần tạo nên một mùa xuân tươi đẹp và tràn đầy hy vọng.
Không khí khẩn trương, sôi động của mùa xuân được thể hiện qua hai câu thơ:
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao
Điệp ngữ “tất cả” nhấn mạnh sự đồng lòng, nhất trí của toàn dân trong công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước. Các từ láy “hối hả”, “xôn xao” gợi lên nhịp điệu nhanh chóng, mạnh mẽ của cuộc sống đang đổi mới từng ngày. Âm thanh “xôn xao” không chỉ là tiếng nói cười, tiếng reo hò mà còn là tiếng của sự sống đang trỗi dậy, tiếng của những ước mơ đang được hiện thực hóa.
Khổ thơ “Mùa xuân nho nhỏ” không chỉ là một bức tranh về mùa xuân của đất nước mà còn là lời ca ngợi những con người bình dị đang ngày đêm cống hiến cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Nó thể hiện niềm tin, niềm tự hào và khát vọng hòa bình, ấm no của cả dân tộc. Đây là một trong những khổ thơ hay nhất của bài thơ, góp phần làm nên giá trị nghệ thuật và tư tưởng sâu sắc của tác phẩm.