Khi nhìn vào đồng hồ đo quãng đường và nhận ra con số 44.444km, tôi chợt giật mình. Hơn cả một dãy số đẹp, nó đánh dấu một cột mốc quan trọng: chiếc xe Wave này đã cùng tôi đi được quãng đường tương đương một vòng Trái Đất. Vậy, chính xác thì một vòng trái đất bao nhiêu km? Câu trả lời là khoảng 40.075km, một con số ấn tượng!
Chiếc xe này gắn bó với tôi từ những ngày còn là cậu học sinh lớp 12, là món quà sinh nhật ý nghĩa mà mẹ đã dành dụm để mua tặng.
Tôi luôn cố gắng chăm sóc và bảo dưỡng xe cẩn thận. Thay dầu định kỳ, vá săm mỗi khi dính đinh, và hàn lại cổ xả khi bị gỉ sét.
Đồng hồ xe máy hiển thị số km đã đi
Tôi là một người thích đi du lịch bằng xe máy, hay còn gọi là đi phượt.
Từ những chuyến đi ngắn trong ngày, khoảng 60km, rồi tăng lên 120km, rồi những chuyến đi dài 300km hai chiều. Chuyến đi xa nhất mà tôi từng thực hiện trên chiếc xe này là 870km vào dịp 30/4.
Cùng với người bạn thân, chúng tôi xuất phát từ 6h sáng và đến biển Thiên Cầm (Hà Tĩnh) vào lúc 16h. Tuy nhiên, thay vì ở lại, chúng tôi quyết định tiếp tục di chuyển về Vinh để nghỉ đêm. Đó là một quyết định mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên.
Trên đường đi, chúng tôi ghé vào một quán tạp hóa mua bánh mì ăn tạm. Người bán hàng lớn tuổi nhắc nhở chúng tôi về việc đi đường tối, nhưng chúng tôi chủ quan và nghĩ rằng đèn xe đủ sáng.
Thực tế, đoạn đường từ Thiên Cầm về Vinh có một đoạn quốc lộ dài khoảng chục cây số hoàn toàn không có đèn đường. Trong khi xe của chúng tôi chỉ là xe máy thông thường với đèn chiếu sáng hạn chế.
Chúng tôi buộc phải giảm tốc độ xuống dưới 35km/h để đảm bảo an toàn. Chỉ cần một ổ gà bất ngờ xuất hiện, chúng tôi sẽ không kịp phản ứng.
Sau chuyến đi đó, chúng tôi đã từng hào hứng lên kế hoạch cho những chuyến đi đến Cao Bằng, Bắc Kạn hay Sơn La, những vùng đất với những con đường đèo hiểm trở. Tuy nhiên, sau khi trải nghiệm đoạn đường tối tăm trên quốc lộ, chúng tôi nhận ra rằng chiếc xe của mình có lẽ không phù hợp với những cung đường đèo nguy hiểm.
Xe đã cùng tôi trải qua nhiều hành trình đáng nhớ. Trước đây, tôi luôn muốn giữ chiếc xe này bên mình mãi mãi, thậm chí cất nó trong góc nhà nếu không còn sử dụng đến. Tuy nhiên, vì không gian sống hạn chế, tôi nhận ra rằng việc “chiếm” một chỗ chỉ để cất giữ chiếc xe cũ là quá ích kỷ.
Bán xe đi với giá vài triệu đồng cũng không giúp tôi giàu có hơn, trong khi chiếc xe có thể rơi vào tay những người không trân trọng nó. Vì vậy, tôi nảy ra một ý tưởng: sửa chữa và tân trang lại chiếc xe, sau đó tặng nó cho một giáo viên ở vùng cao.
Như vậy, chiếc xe Wave “huyền thoại” của tôi có thể tiếp tục sứ mệnh mang con chữ đến cho các em học sinh vùng cao. Đây có lẽ là một phương án “nghỉ hưu” tốt đẹp dành cho nó. Tôi mong muốn thực hiện được điều này và sẽ cố gắng dành dụm để biến nó thành hiện thực.