“Một đời áo Nâu” của Nguyễn Văn Song không chỉ là một bài thơ, mà là một khúc ca, một nén hương thơm thảo dâng lên người mẹ Việt Nam tảo tần, suốt đời gắn bó với ruộng đồng. Bài thơ gợi lên những cảm xúc sâu lắng về tình mẫu tử thiêng liêng và sự hy sinh thầm lặng của mẹ.
Bài thơ lục bát với nhịp điệu nhẹ nhàng, du dương đã chạm đến trái tim người đọc bằng những hình ảnh giản dị, thân thuộc:
Một đời mẹ mặc áo nâu
Bao nhiêu tấm cũng một màu đất đai
Chiếc áo nâu sờn cũ, bạc màu theo năm tháng, như chính cuộc đời mẹ trải qua bao thăng trầm, vất vả. Màu áo nâu là màu của đất, màu của sự cần cù, lam lũ, gắn liền với hình ảnh người mẹ một nắng hai sương trên đồng ruộng.
.jpg)
Áo như đời mẹ sờn phai mỗi ngày
Áo nâu bạc! Áo nâu gầy!
Áo như thửa ruộng chở đầy nắng mưa
Hình ảnh so sánh “áo như thửa ruộng chở đầy nắng mưa” gợi lên sự nhọc nhằn, vất vả của mẹ. Chiếc áo nâu không chỉ là vật che thân mà còn là chứng nhân cho những giọt mồ hôi, những giọt nước mắt của mẹ trên cánh đồng.
Lắng nghe sợi vải ngày xưa
Thấy trong mặn chát đã thừa mồ hôi
Những sợi vải thô ráp thấm đẫm mồ hôi, mang theo cả vị mặn chát của cuộc đời lam lũ. Lắng nghe sợi vải, ta như nghe được tiếng lòng của mẹ, những nỗi vất vả, lo toan cho gia đình.
Bao nhiêu nước mắt mẹ rơi
Áo nâu gói cả những lời xót xa
Chiếc áo nâu thấm đẫm không chỉ mồ hôi mà còn cả những giọt nước mắt xót xa của mẹ. Nó gói trọn những nỗi niềm, những tâm sự thầm kín mà mẹ đã trải qua.
Mẹ như sông phía quê nhà
Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm
Hình ảnh so sánh “Mẹ như sông phía quê nhà” gợi lên sự bao la, rộng lớn trong tình yêu thương của mẹ. Mẹ âm thầm, lặng lẽ hi sinh, dốc lòng vun đắp cho con cái như dòng sông quê hương bồi đắp phù sa cho đồng ruộng.
Mẹ xa lìa cõi trăm năm
Con ngồi xếp những nâu trầm mà thương
Sự ra đi của mẹ để lại nỗi xót thương vô bờ bến trong lòng người con. Những chiếc áo nâu trầm lặng trở thành kỷ vật thiêng liêng, gợi nhớ về hình bóng mẹ yêu.
Thôi đành nhờ cả khói sương
Áo nâu ơi hãy theo đường mẹ đi…
Lời thơ nghẹn ngào, đầy xúc động. Người con gửi gắm tình thương, nỗi nhớ vào khói sương, mong chiếc áo nâu sẽ theo mẹ về nơi vĩnh hằng.
Thông qua hình ảnh chiếc áo nâu giản dị, thân thuộc, Nguyễn Văn Song đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ Việt Nam tần tảo, giàu đức hi sinh. Bài thơ là lời tri ân sâu sắc, là tình cảm yêu thương vô bờ bến mà tác giả dành cho mẹ. Đồng thời, bài thơ cũng gợi nhắc chúng ta về những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc, về tình mẫu tử thiêng liêng và sự gắn bó sâu sắc với quê hương, đất nước.
“Một đời áo nâu” không chỉ là bài thơ về mẹ, mà còn là bài thơ về đất, về người, về những giá trị vĩnh hằng của cuộc sống. Nó khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm và tình yêu thương đối với gia đình, quê hương.