Lích Chích Là Gì: Tiếng Kêu Lẻ Loi Trong Ký Ức

Câu chuyện về một buổi sáng ướt át, khi cậu bé 10 tuổi trên đường đi bốc mủ bèo, vô tình chứng kiến cảnh tượng những người công nhân làm thịt một con chim nhỏ. Tiếng kêu “lích chích” của nó, sự thờ ơ của những người xung quanh, và sự tĩnh lặng kỳ lạ trong tâm hồn cậu bé, tất cả hòa quyện thành một ký ức ám ảnh, gợi lên nhiều suy ngẫm về sự sống, cái chết và sự vô cảm.

Những người công nhân nhóm một đống lửa nhỏ, vừa ăn vừa trò chuyện.

Một anh công nhân đang vặt lông chim, những người khác ăn cơm, gói sắn. Họ bình thản nói chuyện trong khi con chim kêu “lích chích”. Cậu bé đứng dòm, không thấy ngạc nhiên.

Con chim bị hơ trên ngọn lửa, vẫn kêu “lích chích”. Tiếng kêu nhỏ xíu, lẻ loi.

Anh công nhân rạch bụng chim, bẻ phanh nó ra. Anh rứt nhẹ một cái đùi, chấm muối ăn. Mọi người cũng nói chuyện, bình thản.

Cậu bé không thấy kinh tởm, không thấy thương cảm, không thấy ghét, không thấy sợ hãi. Chỉ có tiếng kêu “lích chích” của con chim, cứ vang vọng trong tâm trí.

Tiếng kêu “lích chích” không có sắc thái gì hết. Không cảm xúc, không nội dung, không thông điệp. Nó chỉ “lích chích” hiền lành, và kiên nhẫn đến phi lý.

Vậy “lích chích” là gì? Nó không chỉ là tiếng kêu của một con chim nhỏ. Nó là biểu tượng của sự vô nghĩa, của sự thờ ơ, của những điều nhỏ bé bị bỏ qua trong cuộc sống. Nó là tiếng vọng của ký ức, nhắc nhở chúng ta về những điều đã chứng kiến, những cảm xúc đã trải qua, và những câu hỏi không lời vẫn còn vang vọng mãi trong tâm trí. “Lích chích” gợi nhớ về sự mong manh, về những sinh linh nhỏ bé bị chà đạp, và cả sự chai sạn trong tâm hồn con người trước những điều tàn nhẫn.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *