Các em học sinh thân mến!
Đã nhiều năm thầy/cô đứng trên bục giảng, chứng kiến bao thế hệ học trò trưởng thành. Những vui buồn, những khó khăn và cả những thành công của các em, thầy/cô đều ghi nhớ. Thầy/cô viết những dòng này, mong rằng khi các em Là Học Sinh đang Ngồi Trên Ghế Nhà Trường, các em sẽ hiểu và trân trọng những điều mình đang có.
Thầy/cô đã từng đau lòng khi thấy những học trò của mình lạc lối, vấp ngã. Những vấp ngã ấy có thể là những lựa chọn sai lầm, những cám dỗ khó cưỡng lại. Và thầy/cô chỉ có thể đứng nhìn từ xa, xót xa và lo lắng.
Nhiều đêm, thầy/cô trằn trọc không ngủ, lo lắng cho tương lai của các em. Thầy/cô mong muốn các em, những người là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, hãy cố gắng học tập, rèn luyện bản thân, để sau này có thể tự tin bước vào đời.
Hãy nhớ rằng, không có thành công nào mà không phải đánh đổi bằng mồ hôi và nước mắt. Không có hạnh phúc nào mà không được xây dựng từ sự nỗ lực và cố gắng. Đừng bao giờ nghĩ rằng sẽ có ai đó cho không mình thứ gì. Chỉ có cha mẹ mới yêu thương các em vô điều kiện. Xã hội ngoài kia đòi hỏi các em phải có giá trị, phải có năng lực.
Một câu hỏi mà thầy/cô thường nhận được là: “Em có nên chọn một con đường dễ dàng, một vị trí cao khi em còn quá trẻ hay không?”. Câu trả lời của thầy/cô là: “Hãy tự hỏi bản thân, em có đủ năng lực và sự tự tin để đảm nhận vị trí đó hay không?”. Nếu không, em sẽ cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Thậm chí, em có thể bị lợi dụng và vứt bỏ.
Vậy nên, các em là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường ạ, đừng để những điều tiêu cực xâm chiếm tâm hồn mình. Hãy vun trồng những điều tốt đẹp, những giá trị nhân văn. Hãy yêu thương, chia sẻ và giúp đỡ mọi người xung quanh.
Những lúc mệt mỏi, chán nản, hãy tìm đến gia đình, bạn bè, thầy cô. Hãy tìm đến những giá trị tinh thần, những niềm tin tốt đẹp. Những điều đó sẽ giúp các em vượt qua khó khăn và tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn. Thầy/cô tin rằng, với sự nỗ lực và cố gắng, các em là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường sẽ đạt được những thành công trong tương lai.
Đừng vội vàng chọn những con đường tắt, những hào quang giả tạo. Hãy trau dồi kiến thức, rèn luyện kỹ năng, để trở thành những người có ích cho xã hội. Hãy nhớ rằng, cuộc đời mình, mình phải sống. Không ai sống thay mình được.
20 năm đứng trên bục giảng, thầy/cô đã chứng kiến biết bao nhiêu thế hệ học trò trưởng thành. Và nếu được chọn lại, thầy/cô vẫn sẽ chọn con đường này. Bởi vì, thầy/cô tin rằng, giáo dục là con đường duy nhất để thay đổi cuộc đời mỗi con người. Và các em, những người là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, chính là tương lai của đất nước.