“Người lái đò sông Đà” không chỉ là một tùy bút xuất sắc mà còn là minh chứng cho tình yêu sâu sắc của Nguyễn Tuân đối với thiên nhiên và con người Việt Nam. Tác phẩm khép lại, dư âm về dòng sông Đà hùng vĩ và hình ảnh người lái đò tài ba vẫn mãi vang vọng trong lòng độc giả.
Qua từng con chữ, Nguyễn Tuân khắc họa con sông Đà không chỉ là một dòng chảy vô tri, mà là một sinh thể sống động với tính cách đa diện, vừa hung bạo, dữ dằn, vừa thơ mộng, trữ tình. Sông Đà trở thành biểu tượng cho sức mạnh thiên nhiên Tây Bắc, một thách thức đối với con người nhưng cũng là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật.
Kết thúc tác phẩm, người đọc không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng của dòng sông Đà. Ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân đã tái hiện một cách chân thực và sinh động khung cảnh thiên nhiên Tây Bắc, khiến ta thêm yêu mến và tự hào về vẻ đẹp non sông gấm vóc.
Hình ảnh người lái đò trên sông Đà không chỉ là biểu tượng cho sức mạnh chinh phục thiên nhiên mà còn là đại diện cho vẻ đẹp trí dũng của con người Việt Nam. Họ là những người lao động bình dị, nhưng lại mang trong mình bản lĩnh phi thường, dám đương đầu với sóng dữ để mưu sinh và gắn bó với mảnh đất quê hương.
Tóm lại, “Người lái đò sông Đà” là một tác phẩm văn chương đặc sắc, thể hiện rõ phong cách nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Tuân. Tác phẩm không chỉ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên Tây Bắc mà còn tôn vinh vẻ đẹp của con người lao động, những người đã góp phần làm nên bản sắc văn hóa Việt Nam.
Nếu Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả sông Hương dịu dàng, nên thơ như người con gái Huế, thì Nguyễn Tuân lại khám phá sông Đà với vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa hiểm trở. Sự tương phản này càng làm nổi bật tài năng độc đáo của mỗi nhà văn trong việc cảm nhận và tái hiện vẻ đẹp của đất nước.
“Người lái đò sông Đà” khép lại nhưng dư âm về dòng sông hung dữ mà trữ tình, về những người lái đò dũng cảm vẫn còn vang vọng mãi trong lòng người đọc. Tác phẩm xứng đáng là một viên ngọc quý trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại.
Có thể nói, “Người lái đò sông Đà” là một áng văn tuyệt đẹp, thể hiện tình yêu sâu sắc của Nguyễn Tuân đối với thiên nhiên, đất nước và con người Việt Nam. Tác phẩm đã góp phần khẳng định vị trí của ông là một trong những nhà văn hàng đầu của nền văn học Việt Nam hiện đại.