Kể Về Một Chuyến Về Quê Ngắn: Những Kỷ Niệm Khó Quên

Quê hương luôn là nơi chốn thân thương, nơi cất giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của mỗi người. Dù đi đâu, về đâu, hình ảnh quê nhà vẫn luôn hiện hữu trong tim. Với tôi, những chuyến về quê, dù ngắn ngủi, cũng đều mang một ý nghĩa đặc biệt.

Chuyến về quê gần đây nhất của tôi là vào dịp nghỉ hè vừa rồi. Vì bố mẹ bận công việc nên tôi chỉ có thể về quê một tuần. Tuy thời gian không dài, nhưng tôi đã có những trải nghiệm thật đáng nhớ.

Trước khi về, tôi đã háo hức chuẩn bị quà cho ông bà và các em họ. Tôi mua những món đồ chơi mà các em thích, những loại bánh kẹo đặc sản của thành phố. Tôi cũng không quên mang theo những cuốn truyện tranh mà tôi yêu thích, để cùng các em đọc và chia sẻ.

Đường về quê thật đẹp. Hai bên đường là những cánh đồng lúa chín vàng ươm, trải dài đến tận chân trời. Hương lúa thơm ngát theo gió bay vào xe, khiến tôi cảm thấy thư thái và dễ chịu. Tôi nhớ lại những ngày còn bé, tôi thường theo bà ra đồng gặt lúa, bắt cá. Những kỷ niệm tuổi thơ ùa về, khiến tôi càng thêm yêu quê hương.

Về đến nhà, ông bà đã đứng chờ sẵn ở cổng. Vừa nhìn thấy tôi, ông bà đã chạy ra ôm chầm lấy tôi. Tôi cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của ông bà dành cho tôi. Tôi thấy mình thật hạnh phúc khi được trở về vòng tay ấm áp của gia đình.

Những ngày ở quê, tôi được sống trong không khí trong lành, yên bình của làng quê. Tôi được cùng các em họ chơi những trò chơi dân gian như thả diều, đá bóng, ô ăn quan. Tôi cũng được bà dạy nấu những món ăn truyền thống của quê hương.

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi là buổi tối cả nhà quây quần bên nhau kể chuyện. Ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, những bài học về đạo lý làm người. Bà kể cho tôi nghe về những khó khăn, vất vả trong cuộc sống. Những câu chuyện ấy đã giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống và trân trọng những gì mình đang có.

Tôi còn nhớ, có một buổi chiều, tôi cùng các em ra bờ sông thả diều. Gió thổi lồng lộng, những cánh diều no gió bay cao vút lên bầu trời. Chúng tôi cùng nhau chạy nhảy, cười đùa, quên hết mọi muộn phiền.

Thời gian thấm thoát trôi qua, đã đến lúc tôi phải trở về thành phố. Tôi cảm thấy buồn và luyến tiếc khi phải chia tay ông bà và các em. Tôi hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập thật giỏi, để sau này có thể xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.

Chuyến về quê ngắn ngủi ấy đã để lại trong tôi những kỷ niệm khó quên. Tôi đã cảm nhận được tình yêu thương của gia đình, sự bình yên của quê hương. Tôi tin rằng, dù đi đâu, về đâu, tôi cũng sẽ luôn nhớ về quê hương, về những người thân yêu của mình. Quê hương mãi là nơi tôi thuộc về, là nguồn động lực để tôi vươn lên trong cuộc sống. Những chuyến “về quê ăn Tết” hay những dịp lễ khác luôn là cơ hội để tôi vun đắp tình cảm gia đình và thêm yêu quê hương mình.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *