Kể về một kỷ niệm đáng nhớ, dù là niềm vui, nỗi buồn hay một bài học, luôn là một cách để chúng ta nhìn lại và trân trọng những gì đã qua.
Dàn Ý Chi Tiết Cho Bài Văn Kể Lại Trải Nghiệm Đáng Nhớ
Để bài văn thêm phần mạch lạc và hấp dẫn, chúng ta có thể tham khảo các dàn ý sau:
Dàn ý 1:
-
Mở bài: Giới thiệu về trải nghiệm đáng nhớ mà em muốn kể.
-
Thân bài:
- Giới thiệu khái quát về câu chuyện: Thời gian, địa điểm xảy ra, các nhân vật liên quan.
- Kể lại chi tiết các sự việc đã xảy ra:
- Điều gì đã xảy ra?
- Nguyên nhân dẫn đến sự việc?
- Cảm xúc của em khi trải qua và khi kể lại câu chuyện?
-
Kết bài: Nêu cảm xúc và suy nghĩ của em về trải nghiệm đó.
Dàn ý 2:
-
Mở bài: Dẫn dắt và giới thiệu về trải nghiệm. Ví dụ: “Trong cuộc đời, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý, mang lại nhiều bài học. Em cũng có một trải nghiệm như vậy…”
-
Thân bài:
- Giới thiệu về trải nghiệm:
- Thời gian, địa điểm xảy ra.
- Các nhân vật liên quan (người thân, bạn bè, thầy cô…).
- Kể lại diễn biến:
- Hoàn cảnh xảy ra trải nghiệm (một sự kiện đặc biệt, một lần mắc lỗi…).
- Các sự kiện diễn ra theo trình tự cụ thể.
- Bài học rút ra từ trải nghiệm (trân trọng cuộc sống, yêu thương mọi người…).
- Suy nghĩ và cảm xúc sau trải nghiệm (bản thân trưởng thành hơn, cần sống có trách nhiệm…).
- Giới thiệu về trải nghiệm:
-
Kết bài: Khẳng định lại giá trị của trải nghiệm đối với em (trân trọng, học hỏi được điều quý giá…).
Những Bài Văn Kể Lại Trải Nghiệm Đáng Nhớ (Chọn Lọc)
Dưới đây là một số bài văn mẫu, mỗi bài mang một sắc thái riêng, hy vọng sẽ giúp các em có thêm ý tưởng cho bài viết của mình.
Mẫu 1: Mùa Đông Ấm Áp
Ngày lạnh giá nhất mùa đông năm ngoái là ngày em không thể quên. Nhờ ngày hôm đó, em biết sống có ích hơn.
Em và Mai là bạn từ nhỏ. Nhà Mai không khá giả, nhưng bạn rất tốt bụng và luôn giúp đỡ em trong học tập. Hai đứa em thân nhau như sam.
Hôm trời rét nhất, em thấy Mai run cầm cập, môi nhợt nhạt. Bạn chỉ mặc một chiếc áo mỏng bên trong và một chiếc áo len cũ. Em thương bạn lắm, nắm lấy tay bạn và hỏi:
- Cậu mặc ít áo thế này, lạnh lắm phải không?
Mai cười:
- Không sao đâu, tớ quen rồi, thế này là đủ ấm!
Em bỗng nảy ra ý định tặng Mai chiếc khăn len mẹ đan tặng em nhân dịp sinh nhật. Em rất quý chiếc khăn đó, nhưng vì thương bạn, em không hề thấy tiếc. Ban đầu Mai từ chối, nhưng em năn nỉ mãi bạn mới nhận. Mai cảm ơn em rất nhiều. Em thấy mặt bạn đỡ nhợt nhạt hơn, em cũng vui hơn vì đã giúp Mai bớt lạnh.
Trên đường về, em hơi lo lắng. Em sợ mẹ buồn vì em đã cho bạn món quà sinh nhật. Vừa về đến cổng, em đã thấy mẹ đứng đón. Thấy em không quàng khăn, mẹ hỏi:
- Trời lạnh thế này, sao con không quàng khăn vào, nhỡ bị ốm thì sao?
Em ngại ngùng:
- Mẹ ơi, hôm nay con thấy Mai chỉ mặc hai chiếc áo mỏng nên… con đã tặng bạn… chiếc khăn của mẹ rồi ạ. Con xin lỗi vì không giữ quà mẹ tặng!
Em nghĩ mẹ sẽ mắng em, nhưng mẹ lại ôm em vào lòng và dịu dàng nói:
- Con của mẹ ngoan quá, con lớn thật rồi, đã biết quan tâm đến người khác. Mẹ không trách con đâu.
Em thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc lắm. Ngày mùa đông giá rét cũng trở nên ấm áp hơn. Kể từ đó, em luôn tự nhủ phải biết quan tâm đến bạn bè, đến mọi người xung quanh và làm thật nhiều việc tốt để mẹ vui lòng.
Mẫu 2: Bữa Tiệc Bất Ngờ
Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng, nhưng mỗi lần nhớ lại, em lại cảm thấy như vừa mới xảy ra. Đó là lần đầu tiên em có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, em và em Thu đã quyết định tặng mẹ một món quà đặc biệt – một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con em chuẩn bị. Em đã lên kế hoạch nhờ cô Hòa – đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con em có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
Chiều hôm đó, sau khi tan học, em cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, em thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Em thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi cất sách vở, em vào bếp giúp bố. Em rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Bố chế biến món ăn. Em Thu dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con em đã hoàn thành những món ăn mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay em cắm. Sau khi làm xong, ba bố con đều đồng ý rằng công việc nội trợ thật vất vả.
Đến bảy giờ tối, em nhắn tin cho cô Hòa mọi việc đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ về đến nhà. Em Thu đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó, em thấy khuôn mặt mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ rất ngạc nhiên khi em kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng em cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình em ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên em được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy, em nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng em những bữa cơm ngon. Em cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.
Mẫu 3: Bài Học Về Tình Bạn
Kỳ nghỉ hè năm nay, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.
Mỗi buổi sáng thức dậy, em cùng ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Em cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà em chưa từng làm trong đời.
Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất của em không chỉ có vậy. Em còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng em rủ nhau ra bờ sông chơi. Em cùng anh Tùng – anh trai của em thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Em ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó không xa. Cuối cùng, em quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý ngay.
Sơn – trọng tài của cuộc thi hô to để bắt đầu hiệp đấu. Em và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn em đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần lớn những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tin có thể đánh bại em. Còn em thì tự tin mình có thể giành chiến thắng. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Chúng em là những đối thủ ngang sức, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Em không nghĩ ngợi gì nhiều, bơi thật nhanh đến cứu Hoàng.
Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Khi em đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Em cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với em. Điều đó khiến em cảm thấy vui hơn cả việc giành được chiến thắng.
Một trải nghiệm thật đáng nhớ mà em được chứng kiến đã giúp cho em nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Em sẽ còn nhớ mãi trải nghiệm này như một ký ức đẹp trong cuộc đời.
Mẫu 4: Lời Xin Lỗi Muộn Màng
Cuộc sống không chỉ có niềm vui mà còn có nỗi buồn. Đôi khi, chúng ta sẽ phải trải qua để nhận ra được bài học quý giá cho bản thân.
Em cũng đã từng có một trải nghiệm buồn. Hôm đó là chủ nhật, em đến nhà Minh Phương để cùng ôn tập cho bài kiểm tra học kì. Đến nơi, em thấy bạn đang tưới cây trong vườn giúp ông nội. Em đã lên phòng của Phương để ngồi đợi. Em ngồi vào bàn học, đặt cặp sách xuống bàn rồi tìm trên giá sách một cuốn truyện để đọc. Bỗng nhiên, em thấy một cuốn sổ tay đặt trên bàn, liền tò mò lấy ra xem. Thì ra đó là nhật kí của Minh Phương. Tranh thủ khi bạn chưa lên, em lén mở cuốn nhật ký ra đọc.
Bỗng nhiên, em nghe tiếng nói của Phương vang lên:
- Sao cậu lại đọc trộm nhật ký của tớ? Cậu thật là quá đáng!
Em vội vã gấp quyển nhật kí lại, đặt xuống bàn. Rồi quay lại thì thấy khuôn mặt Phương đang rất tức giận. Em ấp úng:
- Tớ… xin… lỗi…
Chưa kịp nói hết câu thì Phương đã đi xuống nhà. Em cảm thấy vô cùng hối hận. Em rất muốn nói lời xin lỗi, nhưng khi xuống dưới nhà thì không thấy Phương đâu. Bởi vậy, em đành chào bố mẹ của Phương rồi ra về.
Về đến nhà, em đã suy nghĩ rất lâu. Sau đó, em đã gọi điện cho Phương. Nhưng mẹ của bạn nói Phương không muốn nghe máy. Lúc này, em cảm thấy buồn bã và hối hận lắm. Em tự nhủ rằng ngày mai sẽ đến xin lỗi bạn. Sáng hôm sau, em đến thật sớm. Khi nhìn thấy bạn, em đã chạy đến:
-
Minh Phương ơi, cho tớ xin lỗi cậu nhé!
-
Thu này, tớ cũng xin lỗi vì hôm qua đã quát bạn nhé!
-
Không đâu, tớ mới là người có lỗi. Tớ đã đọc trộm nhật ký của cậu. Ai cũng có quyền tức giận khi gặp phải tình huống này. Tớ mong cậu sẽ tha thứ cho tớ và chúng ta vẫn sẽ là bạn tốt của nhau.
Phương mỉm cười nhìn em:
- Ừ, vậy chúng mình làm hòa nhé?
Em và Minh Phương vẻ bắt tay nhau làm hòa. Từ đó trở đi, chúng em càng trở nên thân thiết hơn.
Một trải nghiệm buồn nhưng đã giúp em nhận được bài học quý giá. Không chỉ vậy, qua trải nghiệm, tình bạn của em cũng gắn bó và khăng khít hơn.
Mẫu 5: Bài Học Từ Người Mẹ
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Điều đó giúp chúng ta nhận ra nhiều bài học bổ ích cho chính mình. Và bản thân em cũng có được trải nghiệm như vậy.
Em đã thi đỗ vào một trường cấp 2 chuyên của huyện. Điều đó khiến mọi người trong gia đình rất tự hào. Em cũng cảm thấy vô cùng sung sướng khi nhận được những lời khen ngợi. Nhưng cũng chính vì vậy mà khi vào năm học em trở nên chủ quan, chểnh mảng trong việc học tập. Trong lớp học mới, em quen được rất nhiều người bạn. Chúng em thường xuyên bày trò nghịch ngợm. Tất cả đều cho rằng mình cần được nghỉ ngơi sau những tháng ngày ôn thi vất vả và năm học đầu cấp kiến thức rất nhẹ nhàng. Em cũng cho rằng bản thân mình thông minh, đến cuối kì thi chỉ cần xem lại bài là có thể nắm được kiến thức. Một lần nọ, em đã bỏ học theo nhóm bạn đi chơi. Hôm đó, chúng em có tiết học của cô giáo chủ nhiệm. Chúng em đã đồng loạt viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh để lên bàn cô rồi rủ nhau đi ra suối chơi. Nhưng cô giáo đã phát hiện ra. Cô nói rằng sẽ gọi điện trao đổi với phụ huynh.
Ngày hôm đó, em ngồi trong lớp học mà lòng đầy lo lắng. Em bắt đầu cảm thấy ân hận về hành động của mình. Những lời cô giáo nói với chúng em khiến em vẫn còn nhớ như in. Đến chiều về nhà, khi thấy em, mẹ không quát mắng mà chỉ hỏi han em. Điều đó khiến em rất ngạc nhiên. Sau bữa cơm tối, em lên phòng ngồi học bài. Bỗng nhiên, em nghe thấy tiếng gõ cửa. Mẹ bước vào, trò chuyện với em. Mẹ nói rằng đã nhận được cuộc gọi từ cô giáo chủ nhiệm của em. Em lo lắng chờ nghe lời trách mắng. Nhưng mẹ lại nhẹ nhàng nói với em: “Mỗi đứa trẻ đều từng mắc phải sai lầm. Khi bằng tuổi con, mẹ cũng rất nghịch ngợm, khiến bà ngoại phải phiền lòng. Nhưng nhờ có sự bao dung của bà mà mẹ đã thay đổi…”.
Khi nghe mẹ nói xong, em cảm thấy vô cùng hối hận. Em nhận ra lỗi lầm của mình. Trải nghiệm đáng nhớ đối với em nhưng đã đem đến một bài học đáng giá. Kể từ đó, em cố gắng học tập chăm chỉ hơn.
Hi vọng những bài văn mẫu trên sẽ giúp các em có thêm nhiều ý tưởng hay để hoàn thành bài văn của mình thật tốt. Chúc các em thành công!