Ai trong chúng ta cũng có những kỷ niệm đáng nhớ, và với em, một trong những kỷ niệm đó gắn liền với căn bếp và những món ăn. Đó là lần đầu tiên em tự mình vào bếp nấu cơm, một trải nghiệm vừa thú vị, vừa vụng về, nhưng lại vô cùng ý nghĩa.
Em luôn thích thú khi nhìn mẹ nấu ăn, nhưng mẹ thường bảo em còn nhỏ, sợ em bị dao kéo làm đứt tay hoặc bỏng. Em chỉ có thể đứng nhìn mẹ thoăn thoắt chế biến các món ăn ngon lành. Vì thế, em luôn ước ao có thể tự tay nấu những món mình thích.
Cơ hội đến vào một ngày cuối tuần, khi bố đi công tác, còn mẹ có việc bận ở cơ quan. Trước khi đi, mẹ dặn em ở nhà trông nhà và tự lo bữa trưa. Lúc đầu, em định ăn bánh mì cho qua bữa, nhưng rồi ý nghĩ tự nấu cơm chợt lóe lên trong đầu.
Em mở tủ lạnh, thấy chỉ còn vài quả trứng và ít rau củ. Thế là em quyết định lấy tiền tiết kiệm để đi chợ mua thêm đồ. Em đến khu chợ nhỏ gần nhà và mua một mớ rau muống xanh mướt, thêm vài quả dưa chuột tươi ngon. Vừa đi, em vừa tưởng tượng mẹ sẽ ngạc nhiên và vui mừng thế nào khi thấy em tự tay chuẩn bị bữa trưa.
Về đến nhà, em bắt đầu công việc nấu nướng. Đầu tiên là vo gạo và cắm cơm. Em nhớ lại cách mẹ thường làm, nhưng khi đong nước, em lại lúng túng không biết thế nào là đủ. Sau đó, em nhặt rau muống và rửa sạch. Em quyết định luộc rau muống, món ăn đơn giản nhưng lại rất bổ dưỡng.
Em cho rau vào nồi nước to, nhưng không hiểu sao rau lại không xanh mướt như mẹ luộc mà lại bị thâm đen. Có lẽ em đã cho quá nhiều nước. Tiếp theo là món trứng ốp la. Em lấy chảo ra rán trứng, nhưng vì để lửa quá to nên quả trứng đầu tiên bị cháy đen. Em đành bỏ đi và rán lại hai quả khác. Lần này thì đỡ hơn, trứng chỉ bị cháy xém một chút, nhưng hình dáng thì không được đẹp mắt cho lắm.
Hì hục hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng em cũng hoàn thành “bữa cơm đầu tay” của mình. Trên bàn ăn là một nồi cơm trắng, đĩa rau muống luộc thâm đen và hai quả trứng ốp la cháy xém. Em hồi hộp chờ mẹ về thưởng thức.
Khi mẹ về đến nhà, em chạy ra đón và khoe ngay thành quả của mình. Mẹ em vô cùng ngạc nhiên khi thấy mâm cơm do chính tay em chuẩn bị. Mẹ ngồi xuống ăn thử từng món. Mẹ khen em nấu ăn ngon, dù các món ăn không được đẹp mắt cho lắm.
Từ sau hôm đó, mẹ bắt đầu dạy em nấu những món ăn đơn giản. Em dần dần học được cách vo gạo, nêm nếm gia vị, thái rau củ… Giờ đây, em đã có thể tự tay nấu những bữa cơm ngon lành cho cả gia đình.
Kỉ niệm lần đầu vào bếp nấu cơm vẫn luôn là một kỷ niệm đáng nhớ trong lòng em. Nó không chỉ là một trải nghiệm nấu ăn, mà còn là một bài học về sự kiên trì, cố gắng và tình yêu thương dành cho gia đình. Em nghĩ rằng, đôi khi chúng ta cần phải mạnh dạn thử sức mình, dẫu cho kết quả có thể không hoàn hảo, nhưng quan trọng là chúng ta đã học được những điều quý giá. Và quan trọng hơn cả, đó là niềm vui và hạnh phúc khi được tự tay chuẩn bị những món ăn ngon cho những người mình yêu thương.