Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, “Cây Vú Sữa” là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, sự hối hận muộn màng và bài học sâu sắc về lòng hiếu thảo. Câu chuyện không chỉ đơn thuần là một lời răn dạy mà còn là một khúc ca ngọt ngào về tình yêu vô bờ bến của mẹ dành cho con.
Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé sống cùng mẹ. Được mẹ hết mực yêu thương và chiều chuộng, cậu bé trở nên nghịch ngợm và thường xuyên làm mẹ buồn lòng. Một ngày nọ, vì một lỗi lầm nhỏ, cậu bé bị mẹ mắng. Tức giận và bướng bỉnh, cậu vùng vằng bỏ nhà ra đi, không thèm nghe lời mẹ gọi.
Cậu bé lang thang khắp nơi, trải qua bao khó khăn, đói khát và cô đơn. Trong khi đó, ở nhà, người mẹ vô cùng lo lắng và buồn bã. Bà ngày đêm ngóng trông con trở về, nhưng bóng dáng cậu vẫn biệt tăm. Nỗi nhớ con da diết, sự hối hận vì đã nặng lời với con khiến bà ngày càng suy sụp. Cuối cùng, vì quá đau buồn và kiệt sức, bà gục ngã và hóa thành một cây xanh lạ thường trước nhà.
Thời gian trôi qua, cậu bé thấm thía sự vất vả của cuộc sống. Cậu nhớ đến những ngày được mẹ chăm sóc, được ăn những món ngon do mẹ nấu. Cậu hối hận vì đã bỏ nhà ra đi, khiến mẹ phải lo lắng. Quyết tâm trở về xin lỗi mẹ, cậu tìm đường về nhà.
Khi về đến nhà, cậu không thấy mẹ đâu. Cảnh vật vẫn quen thuộc, nhưng căn nhà trở nên vắng vẻ và lạnh lẽo. Cậu bé gọi mẹ trong vô vọng:
- Mẹ ơi! Mẹ ở đâu? Con đói quá!
Không ai trả lời cậu. Cậu thất vọng, ngồi bệt xuống gốc cây xanh trước nhà và khóc nức nở. Bỗng nhiên, cây rung nhẹ, một quả lạ rơi xuống tay cậu. Quả có màu xanh bóng, căng tròn như bầu sữa mẹ. Cậu bé tò mò cắn thử một miếng. Vị chát chúa khiến cậu nhăn mặt.
Một quả nữa rơi xuống, lần này cậu lột vỏ, cắn vào hạt. Hạt cứng quá! Quả thứ ba rơi xuống, cậu khẽ bóp nhẹ, lớp vỏ mềm dần và nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng ngọt ngào, thơm ngon như sữa mẹ trào ra.
Cây rung rinh cành lá, thì thào:
- Ăn trái ba lần mới biết trái ngon. Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ.
Cậu bé bàng hoàng nhận ra, đây chính là mẹ của mình. Cậu ôm lấy thân cây và khóc nức nở. Cậu hối hận vì đã không nghe lời mẹ, khiến mẹ phải chịu khổ. Cậu xin lỗi mẹ và hứa sẽ không bao giờ rời xa mẹ nữa.
Từ đó trở đi, cậu bé luôn chăm sóc cây vú sữa cẩn thận. Cây vú sữa cũng trĩu quả, cho ra những trái ngọt thơm, ai ăn cũng đều tấm tắc khen ngon. Người dân trong làng xin hạt về trồng và đặt tên là cây vú sữa để tưởng nhớ người mẹ hiền từ và tình mẫu tử thiêng liêng.
Câu chuyện cây vú sữa là lời nhắc nhở sâu sắc về công ơn trời biển của cha mẹ và đạo làm con. Đừng để đến khi mất đi rồi mới hối hận. Hãy yêu thương, trân trọng và hiếu thảo với cha mẹ khi còn có thể. Tình yêu của mẹ là vô giá, là nguồn sức mạnh lớn lao giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.