Huỳnh Minh Nhật, sinh năm 1987 tại Hà Nội, là một trong những gương mặt nổi bật của thế hệ 8X trong làng văn chương Việt Nam. Anh từng là học sinh chuyên Toán, chuyên Lý, rồi lại tham gia đội tuyển học sinh giỏi Văn. Hình ảnh của Huỳnh Minh Nhật phần nào đại diện cho một thế hệ trẻ năng động, đa tài, luôn tìm kiếm những trải nghiệm mới mẻ.
Sau thời gian du học tại Singapore, chuyên ngành Quản trị Kinh doanh, Huỳnh Minh Nhật bén duyên với nghề viết báo cho tạp chí Seventeen phiên bản Singapore. Với hơn 10 năm cầm bút, anh đã sáng tác hàng trăm truyện ngắn lãng mạn, thu hút đông đảo độc giả trẻ. Con đường đến với văn chương của Huỳnh Minh Nhật có lẽ cũng là câu chuyện chung của nhiều cây bút trẻ lãng mạn khác tại Việt Nam, như Hoàng Anh Tú, Phan Hồn Nhiên, Phan Việt hay Dương Thụy.
Khi được hỏi về thời điểm bắt đầu viết truyện, Huỳnh Minh Nhật chia sẻ: “Tôi viết truyện ngắn đầu tiên cách đây 10 năm (2001), năm đó tôi 14 tuổi. Truyện có tên là “Nơi bắt đầu một tình yêu”, đăng trên báo Hoa Học Trò. Nó cũng chẳng có gì đặc biệt, là một câu chuyện trà sữa với tình yêu gà bông học trò.”
Truyện ngắn đầu tay ấy hầu hết đến từ trí tưởng tượng của Huỳnh Minh Nhật. Anh thừa nhận bản thân không có nhiều kinh nghiệm về tình yêu ở độ tuổi đó. Về sau, anh nhận ra rằng nên viết về những câu chuyện, những trải nghiệm mà mình thực sự biết, như vậy tác phẩm sẽ trở nên chân thật và sống động hơn.
Ban đầu, Huỳnh Minh Nhật không hề nghĩ mình sẽ gắn bó với con đường viết văn. Anh coi đó như một cuộc dạo chơi, một thử thách để xây dựng tính cách nhân vật. Mẹ anh, người làm việc lâu năm trong tạp chí Mỹ Thuật, đã động viên anh theo đuổi đam mê. Sự ủng hộ từ báo Hoa Học Trò cũng là động lực lớn để những truyện ngắn đầu tiên của anh được đăng tải.
Tuy nhiên, hành trình 10 năm cầm bút của Huỳnh Minh Nhật cũng gặp không ít khó khăn. Theo anh, vốn sống là yếu tố quan trọng nhất. Thời gian đầu, anh viết rất nhiều, nhưng dần dần cảm thấy cạn kiệt ý tưởng. Khác với viết báo, viết truyện đòi hỏi sự sáng tạo liên tục, cần có nhân vật, ngôn ngữ, và những hình tượng mới mẻ.
Trong nửa năm ở Singapore, Huỳnh Minh Nhật gần như không viết được gì. Anh chia sẻ: “Có thể giống như nhiều người viết trẻ khác, do tôi đã viết quá nhiều trong giai đoạn khởi đầu, phải sống thêm, phải lấy thêm nguồn để chuyển thành chữ.”
Huỳnh Minh Nhật luôn trăn trở về việc làm mới bản thân, không muốn lặp lại những thành công đã có. Anh ngưỡng mộ những nghệ sĩ có khả năng biến hóa đa dạng như Dan Brown hay Leonardo Di Caprio, những người không ngừng nỗ lực và khám phá những giới hạn mới.
Khi được hỏi về việc tại sao trong tập truyện ngắn “Café yêu” vừa xuất bản lại có nhiều truyện cũ, được viết từ 4 năm trước, Huỳnh Minh Nhật giải thích rằng cuốn sách không hoàn toàn là những tác phẩm anh gửi cho đơn vị xuất bản. Bản thảo gốc của anh có 40 truyện ngắn, nhưng ban biên tập chỉ chọn lọc và giữ lại một số.
Mặc dù Huỳnh Minh Nhật đánh giá cao những nghệ sĩ có thế giới quan rộng lớn, nhưng không gian và nhân vật trong truyện của anh vẫn bị giới hạn bởi những motif quen thuộc về người trẻ, sự lãng mạn, tình yêu và bối cảnh thường nhật. Anh thừa nhận đây là một điểm yếu trong sáng tác của mình.
Thực tế, Huỳnh Minh Nhật cộng tác với các tờ báo, tạp chí dành cho lứa tuổi học sinh, sinh viên, nên những gì anh viết cũng phù hợp với đối tượng độc giả này. Anh cho rằng người ta luôn muốn viết về những gì mình hiểu rõ nhất. Là một người trẻ, anh hiểu rõ hơn về tâm tư, tình cảm và niềm đam mê của giới trẻ.
Huỳnh Minh Nhật xem việc viết văn như một sự chia sẻ, không phải là lời giải đáp, nhưng luôn mong muốn tìm kiếm một hướng đi. Anh khẳng định mình đang ở độ tuổi 25, và đó là góc nhìn của anh ở thời điểm hiện tại. Anh tin rằng mình có thể làm tốt nhất ở thời điểm này, và có thể sau này sẽ không còn hiểu được giới trẻ nữa.
Khi được hỏi về việc có bị ảnh hưởng bởi Phan Hồn Nhiên hay không, Huỳnh Minh Nhật thẳng thắn trả lời là không. Anh đánh giá cao Phan Hồn Nhiên và những dấu ấn lớn mà chị đã tạo dựng được, nhưng không cảm thấy có sự ảnh hưởng nào trong phong cách viết. Nếu có, thì có lẽ là một chút từ Đỗ Hoàng Ngọc Anh, một cây viết kỳ cựu của Hoa Học Trò.
Huỳnh Minh Nhật cũng chia sẻ về những hạn chế của bản thân và môi trường làm việc tại Hoa Học Trò. Anh thừa nhận rằng đôi khi cảm thấy bị bao bọc trong một cái kén lớn, và môi trường này có thể giới hạn khả năng phát triển của các cây bút trẻ. Anh mong muốn có thể viết về những đề tài lớn hơn, sâu sắc hơn, và phản ánh chân thực hơn cuộc sống hiện tại.
Đối với Huỳnh Minh Nhật, làm nghệ thuật là một quá trình đi tìm chính mình. Anh không hài lòng với những truyện ngắn mình viết cách đây 6-7 năm, và nhận ra rằng mình cần thời gian để tìm thấy bản thân trên những trang viết.
Huỳnh Minh Nhật ấp ủ ước mơ viết tiểu thuyết, nhưng thừa nhận những khó khăn của nghề viết ở Việt Nam. Anh cho rằng nhà văn ở Việt Nam khó có thể sống được nếu chỉ viết tiểu thuyết, trong khi ở nước ngoài, nhà văn thường được các nhà xuất bản hỗ trợ tài chính để tập trung sáng tác. Anh cũng lo ngại về vấn đề sách lậu và chi phí cơ hội khi dành toàn bộ thời gian cho việc viết tiểu thuyết.
Mặc dù vậy, Huỳnh Minh Nhật không từ bỏ ước mơ của mình. Anh khẳng định sẽ viết tiểu thuyết, nhưng không phải ở thời điểm hiện tại.