Site icon donghochetac

“Hurry Up They Have Only Got”: Cảm Giác Chờ Đợi Đến Phát Điên Trong Xuất Bản

Những tháng ngày trước khi cuốn tiểu thuyết Scarlet in Blue của tôi ra mắt mang đến cảm giác vừa hối hả vừa chờ đợi, một trạng thái mà tôi quen thuộc từ những ngày còn làm việc tại sân golf. Sự tương đồng kỳ lạ này khiến tôi không khỏi suy ngẫm về sự kiên nhẫn và chấp nhận những điều nằm ngoài tầm kiểm soát.

Công việc mùa hè của tôi tại sân golf bao gồm quản lý “Ngày của quý bà”, diễn ra vào mỗi sáng thứ Ba lúc 9 giờ. Nhưng các quý bà, háo hức gặp gỡ, bắt đầu đến từ 8 giờ sáng, tạo nên một không khí ồn ào và náo nhiệt.

Tôi có thể nghe thấy mọi lời họ nói khi họ tụ tập trên sân tập, một dàn đồng ca hỗn loạn chỉ dịu bớt khi từng nhóm bắt đầu vòng chơi của mình. Đến lúc đó, người quản lý sân golf sẽ xuất hiện và nói: “Hurry up and wait” (Hối hả lên rồi chờ thôi).

Cái cụm từ “Hurry Up They Have Only Got” này hoàn toàn phù hợp với quá trình xuất bản. Có sự phấn khích ban đầu khi cuốn sách được mua, sau đó là quá trình chỉnh sửa kéo dài và đầy thử thách. Rồi một ngày, nó kết thúc, không còn chỉnh sửa gì nữa.

Quá trình chia ly bắt đầu. Bạn ít nói chuyện với biên tập viên của mình hơn, điều này thật buồn, và bạn không còn ám ảnh về cuốn tiểu thuyết từng phút giây, hoặc trong trạng thái lo lắng thấp liên tục. Cuốn sách đã “tee off”, và mọi thứ trở nên yên tĩnh, một điều mà bạn chưa chuẩn bị trước.

Và bạn nhận ra rằng đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết trong số nhiều cuốn khác mà bạn hy vọng sẽ viết. Bởi vì viết lách, và toàn bộ quá trình chỉnh sửa và xuất bản, thật tuyệt vời và gây nghiện. Bạn muốn làm lại tất cả.

Ở đâu khác, một tờ giấy và một cây bút có thể trở thành công cụ cho những giấc mơ? Có lẽ bạn cười hoặc có lẽ bạn khóc, hoặc cả hai, nhưng điều chắc chắn bạn sẽ làm là bắt đầu hình dung cuốn tiểu thuyết tiếp theo. “Hurry up they have only got” không chỉ là một cụm từ, đó là một trạng thái tinh thần, một sự chấp nhận nhịp điệu của quá trình sáng tạo.

Exit mobile version