Một người đang hăng say làm việc vào ban đêm, ánh đèn vàng chiếu sáng không gian làm việc, thể hiện sự tập trung, cố gắng và đam mê với công việc dù gặp nhiều khó khăn.
Một người đang hăng say làm việc vào ban đêm, ánh đèn vàng chiếu sáng không gian làm việc, thể hiện sự tập trung, cố gắng và đam mê với công việc dù gặp nhiều khó khăn.

Hồi Chưa Vào Nghề Những Đêm Bầu Trời Đen Kịt

Những đêm bầu trời đen kịt, khi tôi còn là một gã thanh niên chập chững bước vào nghề, kỷ niệm về những khó khăn, thử thách và cả những niềm vui nhỏ bé vẫn luôn là hành trang quý giá. Ánh đèn dầu leo lét trong căn phòng trọ tồi tàn, tiếng máy tính gõ cộc cộc đến khuya, và nỗi lo cơm áo gạo tiền luôn thường trực. Nhưng chính những đêm như thế đã tôi luyện nên bản lĩnh và tình yêu nghề sâu sắc.

Lúc ấy, tôi làm cộng tác viên cho một tờ báo nhỏ. Công việc chủ yếu là dịch thuật và viết bài theo yêu cầu. Khó khăn lớn nhất là thiếu kinh nghiệm và kiến thức chuyên môn. Mỗi bài viết là một thử thách, đòi hỏi tôi phải tìm tòi, nghiên cứu và học hỏi không ngừng. Nhiều đêm, tôi thức trắng để hoàn thành bài viết, mắt đỏ hoe vì mệt mỏi.

Rồi những đêm bầu trời đen kịt, tôi lại lang thang khắp các con phố, tìm kiếm cảm hứng cho những bài phóng sự. Hình ảnh những người lao động nghèo khổ, những mảnh đời bất hạnh, những góc khuất của xã hội… tất cả đều in sâu vào tâm trí tôi. Tôi muốn dùng ngòi bút của mình để phản ánh những điều đó, để góp phần nhỏ bé vào việc thay đổi cuộc sống của họ.

Một người đang hăng say làm việc vào ban đêm, ánh đèn vàng chiếu sáng không gian làm việc, thể hiện sự tập trung, cố gắng và đam mê với công việc dù gặp nhiều khó khăn.Một người đang hăng say làm việc vào ban đêm, ánh đèn vàng chiếu sáng không gian làm việc, thể hiện sự tập trung, cố gắng và đam mê với công việc dù gặp nhiều khó khăn.

Tôi nhớ mãi một lần, tôi nhận được yêu cầu viết bài về một khu ổ chuột ven sông. Trời mưa tầm tã, đường đi trơn trượt, lầy lội. Khi đến nơi, tôi chứng kiến cảnh những căn nhà xập xệ, dột nát, những đứa trẻ nhem nhuốc, đói khát. Tôi cảm thấy xót xa và quyết tâm phải viết một bài thật hay, thật cảm động để lay động lòng người.

Những đêm bầu trời đen kịt ấy cũng là những đêm tôi được gặp gỡ và trò chuyện với những người thầy, những người đồng nghiệp đáng kính. Họ là những người giàu kinh nghiệm, luôn sẵn sàng chia sẻ, giúp đỡ và động viên tôi. Những lời khuyên, những bài học mà họ trao cho tôi đến giờ vẫn còn nguyên giá trị.

Rồi những đêm bầu trời đen kịt, tôi nhận được những phản hồi tích cực từ độc giả. Những bài viết của tôi được đăng báo, được chia sẻ trên mạng xã hội. Tôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì công sức của mình đã được đền đáp. Đó là động lực để tôi tiếp tục cố gắng và nỗ lực hơn nữa.

Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt là những đêm tôi phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách. Nhưng cũng chính những đêm như thế đã giúp tôi trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn và yêu nghề hơn. Những kỷ niệm ấy sẽ mãi là hành trang quý giá trên con đường sự nghiệp của tôi.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *