Câu chuyện “Dủ Dỉ Là Con Dù Dì” kể về một thầy đồ dốt nát, nhưng lại thích khoe khoang, cuối cùng dạy sai kiến thức cho học trò. Liệu câu chuyện này có còn ý nghĩa trong bối cảnh giáo dục hiện đại?
Ngày xưa, có anh học trò dốt nát nhưng lại thích tỏ ra mình giỏi giang. Anh ta được mời về dạy học. Khi dạy đến chữ “kê” (gà) trong sách “Tam thiên tự”, anh ta không biết chữ gì, bèn nói liều: “Dủ dỉ là con dù dì”.
Anh ta còn khấn thổ công để xem mình nói có đúng không và sau đó còn giải thích một cách vô lý: “Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà!”.
Câu chuyện này vốn là một truyện cười dân gian, nhưng nếu nhìn vào thực tế dạy và học ngày nay, ta vẫn thấy đâu đó bóng dáng của thói sĩ hão và sự thiếu kiến thức. Đặc biệt, trong bối cảnh đổi mới giáo dục với chương trình tích hợp, vấn đề này càng trở nên đáng quan ngại.
Dạy Học Tích Hợp: Khi Giáo Viên Cũng “Bơi” Trong Kiến Thức
Việc áp dụng phương pháp dạy tích hợp, đặc biệt là với các môn Khoa học tự nhiên, Lịch sử và Địa lí, đang đặt ra nhiều thách thức cho giáo viên. Nhiều người chưa được đào tạo chuyên sâu hoặc chỉ được bồi dưỡng một cách chắp vá, dẫn đến tình trạng “dốt hay nói chữ” như thầy đồ trong truyện xưa.
Nhiều giáo viên chia sẻ rằng họ cảm thấy áp lực khi dạy các môn tích hợp, vì sợ học sinh hỏi những câu hỏi hóc búa mà mình không thể trả lời. Một số người còn thẳng thắn thừa nhận rằng họ chỉ có thể “chống chế” khi dạy chéo môn ở các lớp đầu cấp, còn khi lên các lớp cao hơn, kiến thức rộng và sâu hơn, họ không đủ khả năng để dạy.
“Dạy lớp 6, lớp 7 chúng tôi phần nào còn chống chế được khi dạy chéo môn. Riêng lớp 8, lớp 9, kiến thức rộng và sâu hơn, chẳng ai có đủ khả năng để dạy tích hợp cả. Làm thầy phải biết 10 phần thì mới có thể dạy một phần, hai phần. Đằng này chúng tôi chỉ biết một, hai phần mà bắt dạy 10 phần làm sao kham nổi”, một giáo viên ở quận Tân Phú thẳng thắn nói.
.jpg)
Môn Tích Hợp: Liệu Có Phải Là Một Nồi “Lẩu Thập Cẩm”?
Chương trình tích hợp các môn Vật lý, Hóa học, Sinh học thành môn Khoa học tự nhiên đang gây ra nhiều tranh cãi. Nhiều người cho rằng đây chỉ là một nồi “lẩu thập cẩm”, trộn lẫn kiến thức một cách hỗn độn. Số lượng giáo viên có thể dạy được nhiều môn là rất ít, còn đa số vẫn phải “đánh vật” với chương trình này.
Trước đây, nhiều nhà giáo, nhà khoa học đã chỉ ra rằng không có “khoa học tích hợp”. Khoa học bao gồm nhiều chuyên ngành, mỗi chuyên ngành đều có tính đặc thù. Việc trộn lẫn các môn học này có thể khiến học sinh không nắm vững kiến thức cơ bản của từng môn, gây khó khăn cho việc học tập ở các cấp cao hơn.
Liệu rằng chúng ta có đang vô tình tạo ra những “thầy đồ” thời hiện đại, những người “dốt hay nói chữ” và dạy sai kiến thức cho học sinh? Câu chuyện “dủ dỉ là con dù dì” vẫn còn nguyên giá trị cảnh tỉnh trong bối cảnh giáo dục ngày nay.