Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa non trẻ sau Cách mạng Tháng Tám phải đối mặt với vô vàn khó khăn: thù trong giặc ngoài, kinh tế kiệt quệ, và đặc biệt là nạn đói khủng khiếp. Câu hỏi đặt ra là, trong bối cảnh ấy, để đẩy Lùi Nạn đói Biện Pháp Nào Là Quan Trọng Nhất?
Chính quyền cách mạng mới tiếp quản một đất nước với nền kinh tế kiệt quệ. Nạn đói năm 1945 đã cướp đi sinh mạng của gần hai triệu người. Hơn 90% dân số mù chữ. Tài chính quốc gia trống rỗng.
Lợi dụng tình hình khó khăn, các thế lực phản động tìm cách chống phá, gây thêm bất ổn cho xã hội. Chúng xuyên tạc chính sách của Đảng, đe dọa nhân dân, và phá hoại cơ sở cách mạng.
Ngày 3 tháng 9 năm 1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ ra 6 việc cấp bách cần làm, trong đó có hai nhiệm vụ quan trọng nhất: cứu đói ở Bắc và đánh giặc ở Nam.
- Tăng gia sản xuất: Đây là biện pháp căn cơ để giải quyết nạn đói. Chính phủ phát động chiến dịch tăng gia sản xuất, kêu gọi người dân tận dụng mọi tấc đất để trồng trọt, sản xuất lương thực.
- Lạc quyên cứu trợ: Song song với tăng gia sản xuất, việc quyên góp giúp đỡ người nghèo cũng rất quan trọng. Phong trào “Hũ gạo tiết kiệm” được phát động, khuyến khích mọi người tiết kiệm gạo để giúp đỡ những người khó khăn hơn.
Lời kêu gọi “Chống giặc đói” của Trung ương Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã được chính quyền và nhân dân Thọ Xuân hưởng ứng mạnh mẽ. Các ban cứu đói được thành lập, tổ chức quyên góp, và phát động phong trào “Hũ gạo tiết kiệm”.
Với tinh thần “Lá lành đùm lá rách”, nhiều gia đình dù còn khó khăn vẫn sẵn sàng chia sẻ với những người nghèo hơn.
Đến cuối năm 1945, nhân dân Thọ Xuân đã quyên góp được hàng trăm tấn lương thực để cứu đói cho nhân dân trong tỉnh và các tỉnh lân cận.
Chính quyền cách mạng cũng tiến hành chia lại ruộng công và đất vắng chủ cho nông dân nghèo sản xuất.
Phong trào tăng gia sản xuất và cứu đói đã đẩy lùi nạn đói, từng bước ổn định đời sống nhân dân. Tuy nhiên, việc chia lại ruộng đất ở một số nơi còn có sai sót, cần được khắc phục.
Thực hiện lời kêu gọi “Chống nạn thất học” – “Diệt giặc dốt”, huyện Thọ Xuân đã thành lập Ban Bình dân học vụ, phát động phong trào xóa mù chữ rộng rãi.
Phong trào “Đi học là yêu nước” đã trở thành một phong trào cách mạng sinh động ở khắp các thôn xóm.
Cùng với diệt giặc đói, giặc dốt, chính quyền cách mạng còn chăm lo đến việc bảo vệ sức khỏe cho nhân dân, giải quyết dịch bệnh, và cứu chữa những người mắc bệnh.
Các cuộc vận động “ăn chín uống sôi”, “nằm màn”, “đào giếng”, “vệ sinh cá nhân”, “vệ sinh thôn xóm” đã góp phần đẩy lùi dịch bệnh, nâng cao sức khỏe cho nhân dân.
Có thể khẳng định rằng, để đẩy lùi nạn đói, biện pháp quan trọng nhất là kết hợp đồng bộ giữa tăng gia sản xuất, cứu trợ khẩn cấp, và nâng cao dân trí. Tăng gia sản xuất là giải pháp căn cơ, nhưng cần được hỗ trợ bởi các biện pháp cứu trợ để giúp đỡ những người đang trong tình cảnh khó khăn nhất. Đồng thời, nâng cao dân trí giúp người dân có kiến thức và kỹ năng để tự lực vươn lên, thoát khỏi đói nghèo.