“Mặt trời xanh của tôi” của Nguyễn Viết Bình không chỉ là một bài thơ, mà là một khúc ca về sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, đặc biệt là rừng cọ. Tác giả đã vẽ nên một bức tranh bằng ngôn ngữ, nơi mỗi thanh âm, mỗi hình ảnh đều gợi lên những cảm xúc sâu sắc. Mở đầu bằng câu hỏi gợi mở: “Đã có ai lắng nghe tiếng mưa trong rừng cọ chưa?”, bài thơ dẫn dắt người đọc vào một thế giới âm thanh kỳ diệu.
Tiếng mưa trong rừng cọ không đơn thuần là tiếng mưa. Nó được so sánh với “tiếng thác dội về”, với “ào ào trận gió”. Sự so sánh này không chỉ khuếch đại âm thanh, mà còn biến nó thành một trải nghiệm đa giác quan. Ta không chỉ nghe thấy tiếng mưa, mà còn cảm nhận được sức mạnh, sự dữ dội và cả sự sống mãnh liệt mà cơn mưa mang đến cho khu rừng. Rừng cọ hiện lên như một thực thể sống động, được nuôi dưỡng và bảo vệ bởi những thanh âm hùng vĩ của tự nhiên.
Hình ảnh tiếp theo đưa ta đến những con người tìm đến rừng cọ vào một buổi trưa hè oi ả. Trong cái nóng nực ấy, rừng cọ trở thành một ốc đảo bình yên. Họ nằm dài trên thảm cỏ xanh mướt, gối đầu lên tay, ngắm nhìn bầu trời qua những tán lá cọ.
Khoảnh khắc này không chỉ là sự thư giãn đơn thuần, mà còn là sự hòa mình vào thiên nhiên. Tán lá cọ như một tấm màn che, lọc ánh nắng gay gắt, tạo ra một không gian mát mẻ, tĩnh lặng. Ánh sáng xuyên qua kẽ lá, vẽ nên những họa tiết lung linh trên mặt đất. Trong không gian ấy, con người trở nên nhỏ bé, hòa tan vào vẻ đẹp bao la của rừng cọ.
Cuối cùng, tình yêu của tác giả dành cho rừng cọ được thể hiện một cách trực tiếp và chân thành. Tác giả gọi tên rừng cọ, gọi lá cọ là “mặt trời xanh của tôi”. Cách gọi này không chỉ thể hiện sự yêu mến, mà còn là sự trân trọng, biết ơn. Rừng cọ không chỉ là một địa điểm, mà là một phần trong tâm hồn tác giả, là nguồn cảm hứng vô tận. “Mặt trời xanh” không chỉ là ánh sáng, mà còn là sự sống, là hy vọng, là tất cả những gì tốt đẹp mà thiên nhiên ban tặng.
“Mặt trời xanh của tôi” là một lời mời gọi, một lời nhắn nhủ. Hãy lắng nghe tiếng mưa trong rừng cọ, hãy cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên, hãy yêu thương và bảo vệ môi trường xung quanh chúng ta. Vì thiên nhiên không chỉ là nguồn sống, mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho tâm hồn.