Công việc của nhà văn là phát hiện cái đẹp

Công việc của nhà văn không chỉ đơn thuần là ghi chép lại những gì hiển hiện trước mắt, mà cao cả hơn, là lặn sâu vào cuộc đời để khám phá, khai phá và tôn vinh những vẻ đẹp tiềm ẩn, những giá trị khuất lấp mà người thường khó nhận ra.

Nhà văn, bằng trái tim nhạy cảm và đôi mắt tinh tường, có khả năng nhìn thấu những lớp vỏ xù xì, gai góc để nhận ra vẻ đẹp đích thực ẩn chứa bên trong. Đó có thể là vẻ đẹp của tâm hồn, của nhân cách, của những khát vọng cao đẹp, hay đơn giản là sức sống mãnh liệt tiềm tàng trong những hoàn cảnh khắc nghiệt nhất.

Nhiệm vụ của nhà văn là mang đến cho độc giả một lăng kính mới, một góc nhìn khác về cuộc sống, để họ có thể nhận ra và trân trọng những vẻ đẹp tiềm ẩn mà trước đây họ đã vô tình bỏ qua. Nhà văn không chỉ đơn thuần là người kể chuyện, mà còn là người dẫn đường, người khai sáng, giúp độc giả khám phá những vùng đất mới của tâm hồn và trí tuệ.

Cái đẹp hiện hữu, dễ nhận thấy thì ai cũng có thể cảm nhận được. Vai trò của nhà văn trở nên quan trọng khi họ tìm kiếm và phát hiện ra cái đẹp ở những nơi tưởng chừng như không thể có, trong những con người bình dị, trong những hoàn cảnh khó khăn. Chính sự phát hiện này làm cho tác phẩm văn học trở nên giá trị và ý nghĩa.

Để hoàn thành sứ mệnh cao cả này, nhà văn cần phải không ngừng học hỏi, trau dồi kiến thức, bồi dưỡng tâm hồn, và đặc biệt, phải gắn bó mật thiết với cuộc sống, với con người. Họ phải có cái nhìn sâu sắc, tinh tế, khả năng cảm thụ thẩm mỹ cao, và một trái tim đầy lòng trắc ẩn. Chỉ khi đó, họ mới có thể “thổi hồn” vào trang viết, biến những điều bình thường thành phi thường, những điều tầm thường thành cao quý.

“Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long là một minh chứng rõ ràng cho vai trò của nhà văn trong việc phát hiện cái đẹp. Tác phẩm không chỉ miêu tả vẻ đẹp thơ mộng của thiên nhiên Sa Pa, mà còn khắc họa những con người bình dị, âm thầm cống hiến cho đất nước.

Vẻ đẹp của Sa Pa không chỉ nằm ở những đám mây lãng đãng, những rừng cây xanh mướt, mà còn ở tấm lòng nhiệt huyết, tinh thần trách nhiệm cao cả của anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Anh yêu công việc của mình, coi công việc là lẽ sống, là niềm vui. Anh suy nghĩ sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống và hạnh phúc. Dù sống một mình trên đỉnh núi cao, anh vẫn luôn lạc quan, yêu đời và cống hiến hết mình cho đất nước.

Không chỉ có anh thanh niên, “Lặng lẽ Sa Pa” còn giới thiệu những con người bình dị khác, như ông kỹ sư vườn rau, các anh cán bộ nghiên cứu sét… Họ là những người lao động âm thầm, lặng lẽ, cống hiến hết mình cho sự phát triển của đất nước.

Qua lăng kính của nhà văn Nguyễn Thành Long, những con người bình dị ấy hiện lên với vẻ đẹp cao quý, đáng trân trọng. Họ là những bông hoa thơm ngát, tô điểm cho cuộc đời thêm tươi đẹp. Tác phẩm đã khơi gợi trong lòng độc giả niềm tin vào cuộc sống, vào con người, và thôi thúc họ sống có ý nghĩa hơn.

Như vậy, công việc của nhà văn không chỉ là phản ánh hiện thực, mà còn là khám phá và tôn vinh cái đẹp. Nhà văn có trách nhiệm mang đến cho độc giả những tác phẩm văn học giàu giá trị thẩm mỹ và nhân văn, giúp họ nhận ra và trân trọng những vẻ đẹp tiềm ẩn trong cuộc sống. Chỉ khi đó, văn học mới thực sự trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu, góp phần làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *