“Có một câu nói là: Con đường dài nhất là con đường từ cái đầu đến bàn tay.” Câu nói này không chỉ là một lời nhắc nhở đơn thuần, mà còn là một sự thật phũ phàng về khoảng cách giữa suy nghĩ và hành động. Chúng ta thường ấp ủ vô vàn ý tưởng, những dự định tuyệt vời, nhưng lại hiếm khi biến chúng thành hiện thực.
Bạn tôi từng nói, mỗi khi ai đó chia sẻ một ý tưởng, anh chỉ đơn giản khuyên: “Nghe tuyệt lắm, hãy làm đi!”. Anh không muốn gieo rắc sự hoài nghi, không muốn vẽ ra những khó khăn hay thất bại. Anh tin rằng hành động sẽ chứng minh tất cả.
Nhà văn Lỗ Tấn từng viết: “Trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi.” Nếu không dấn thân, không bước đi, thì con đường sẽ mãi chỉ là một ý niệm mơ hồ. Cũng như câu khẩu hiệu nổi tiếng của Nike: “Just do it.” Hãy hành động! Hãy làm bất cứ điều gì!
Tuổi trẻ chỉ đến một lần, thời gian không chờ đợi ai. Thay vì chần chừ, đắn đo, sợ hãi thất bại, tại sao không thử bước ra khỏi vùng an toàn và làm điều có ý nghĩa? Việc học tập, đọc sách, tiếp thu kiến thức là vô cùng quan trọng, nhưng chỉ khi được thực hành, được áp dụng vào thực tế, thì kỹ năng của chúng ta mới thực sự phát triển.
Sự thiếu hụt năng lực hành động có thể là một rào cản lớn, ngăn cản người trẻ hòa nhập vào thế giới. Nhưng để rèn luyện khả năng này, không nhất thiết phải làm những điều lớn lao, như mở công ty hay khởi nghiệp. Chỉ cần bắt đầu từ những bước nhỏ nhất, những hành động đơn giản hàng ngày.
Hãy làm gì đó! Đừng chỉ ngồi yên với những ý tưởng trong đầu. Hãy biến những suy nghĩ thành hành động, dù là nhỏ bé nhất. Bởi vì chính những hành động nhỏ bé đó sẽ tạo nên con đường dài, đưa bạn đến thành công.